Thứ Ba, 28 tháng 5, 2013

BÃI CHIẾN CHIỀU XƯA - NGƯỜI LÍNH TRỞ VỀ

thơ khởi của Nguyên Bông
BÃI CHIẾN CHIỀU XƯA

 


Anh nằm đó, tênh hênh ngày đỏ lửa?
Áng mây chiều bàng bạc chẳng thèm trôi!
Bạn bè đâu khi kiệt sức tàn hơi?
Đường sanh tử, mơ màng trong ngõ tối…
 Đêm dần xuống, hoa trăng vờn muôn lối,
Chiến trường xưa lấp lánh ánh sao rơi.
Bao hạ trắng đến thu vàng qua vội,
Xác thân tàn quyện lấy mảnh tình si!...
 Nghe trong gió tiếng cầu hồn tử sĩ,
Thoảng đâu đây hương tỏa khói nhang mời!
Chiều bảng lảng có còn chi để đợi,
Dương gian này, âm cảnh đó bao xa?…
 Kia ngọn cỏ phai dần màu xanh lá,
Tiết đông về thêm buốt cả tim côi!
Bao khuya vắng giữa khung trời xa lạ,
Chỉ mình anh lặng lẽ ngắm trăng trôi?…
Nguyên Bông,
05-27-2013.

thơ họa của HOÀI NIỆM 

NGƯỜI LÍNH TRỞ VỀ
 
 

Đời Lính chiến băng mình trong khói lửa
Sống gian nan mặc tuổi trẻ dần trôi
Ngày hành quân mệt thở chẳng ra hơi
Đêm lùng địch đâu ngại gì tăm tối

 Đường Anh đi không hoa vàng đưa lối
Từng đêm đen chờ ánh hỏa châu rơi
Nhớ thương ai muốn nói cứ nghẹn lời
Mảnh tình vỡ, người bỏ đi rất vội.

 Người Chiến Sĩ hy sinh không tiếc nuối
Dối gian kia mặc người cứ gọi mời
Vẫn một lòng đền đáp nước non ơi
Dù quê cũ bóng Mẹ hiền ngóng đợi

 Mơ một ngày chiến thắng về trẩy hội
Để vầng trăng không cảm thấy đơn côi
Nhưng mộng đời không êm ả lặng trôi
Người Lính chiến giờ dung thân đất lạ.

Lê thị Hoài Niệm.
5/28/13

 

Không có nhận xét nào: