Thứ Bảy, 7 tháng 7, 2018

Thơ: Công an Việt Cộng


Có nàng “bán phấn buôn hương”
Buổi chiều ế khách ra đường dạo chơi
Gặp lúc công an đến nơi
Ghép tội “phản động” tức thời chộp ngay

Vào đồn chúng đánh thẳng tay
Tay chân sưng tấy, mặt mày bầm đen
Tên gì? : Nguyễn thị kim Ngân
Nghề nghiệp?: chính thức bán lần “đặc khu”!

Công an tức khí hét to:
Giỡn mặt ông đập cho mò tôm luôn!
Cô gái cũng chẳng chịu luồn
“đặc khu’ tôi bán ông buồn nỗi chi

“đặc khu” tôi có ba kỳ
Phần trên, chính giữa, cuối thì hơi sâu
 Mỗi lần tôi bán chẳng lâu
 Cỡ 99 phút tiền thâu không nhiều

Nên tôi cứ phải làm liều
Kiếm mấy Tàu cộng phiêu lưu vài phùa
Nếu mà tôi được trúng mùa
Kiếm ít chục tỷ về mua lâu đài.

Tên công an mặt đỏ gay
Đâp bàn quát tháo: rằng hay con này
Nãy giờ mày chửi xéo ai
Chủ tịch quốc hội?. tên mày-giống nhau

Nhưng mà mày nói đâu đâu
Làm gì mày có đặc khu bán hoài?
Chủ tịch bán một lần thôi
Chín chín năm cả… ba đời hiểu chưa?

Tao cứ đánh cho mày chừa
Đừng có bắt chước mà lừa được tao.
Chủ tịch bán cho thằng Tàu
Nó có giày xéo, có nhàu cũng cam

Chủ tịch chẳng có tham lam
Chỉ ôm một đứa đêm nằm khỏe re.
Còn mày đừng có vội khoe
“Đặc khu” mày bán là nghề “bán trôn”

Tao ghép tội “phản động” luôn
Nhốt vô khám lớn đừng mong ngày về
Cô gái cười lớn hả hê
“Đặc khu” tôi bán ông chê… hãm tài?

Tôi chẳng có bán của ai
Cớ sao không bắt mấy ngài quan tham?
Vân Đồn, Phú Quốc, Vân Phong
Mới là tài sản của dân Việt mình

Vậy mà chủ tịch Kim Ngân
Đem ra bán hết giải phân nỗi gì
Tên nào “bán nước” nói đi?
Cũng nghề làm điếm khác gì…đĩ đây!

Toàn là mấy đứa mặt dày
Sao không bắt hết ngồi đây làm tàng?
Nhục thay danh hiệu  “Công an”!!!
Lãnh tiền đóng thuế từ dân  mỗi ngày

Với dân “bức hiếp” thẳng tay
Đối với Tàu cộng, quan thầy cúi khom.
Tên công an la om sòm…..

chấm hết màn một!
Lê thị Hoài Niệm 2018