 |
ảnh internet |
ĐÂU CÒN EM BÊN TÔI
Gọi tên
em vào buổi
sáng,
Mặt trời còn khuất chân mây.
Lòng dạt dào
tình trìu mến,
Thương
làn tóc xỏa vai
gầy.
Vòng tay ôm em ban trưa,
Lá hoa bừng
vui nắng tỏ
Xuyên qua cành biếc lưa thưa,
Bóng đôi mình in vệ cỏ.
Đứng giữa vườn hoa trăm sắc,
Hôn lên suối tóc
mây ngàn.
Niềm hạnh phúc này rất thật,
Tình yêu dâng tựa suối nguồn.
Ôm phao cùng đùa sóng biển,
Phơi mình tắm nắng Hòn Tre.
Hải âu
từng
đàn chao liệng,
Lời yêu
em, đất trời nghe.
Ước sẽ cùng em chung lối,
Dù đường trần khổ hay vui.
Đỡ nâng
đời
nhau sớm tối,
Hân hoan, được mất, ngậm ngùi ?
Bây giờ màn
đêm thinh lặng
Tôi gọi tên
em bao lâu.
Em dạt phương nào gió cát,
Để mình
tôi với nghẹn ngào.
UYÊN THÚY LÂM
Nhạc bản
THANH ÂM NGÀY CŨ
Anh đến nơi đây một sáng hè
Nắng
reo vui lối nhỏ đường quê.
Chân đồi
xanh biếc
trong làn nắng
Áo trắng em
qua gọi gió
về.
Ngày tuổi còn
thơ ta
biết
nhau
Bên anh tươi thắm mộng ban đầu.
Mơ làn
gió nhẹ qua
vườn
trúc
Xào xạc ru
êm phút nhiệm mầu.
Tiếng
đàn vang vọng
trong đêm vắng
Lắng tiếng lòng chan chứa hòa âm
Tâm thức em
trôi từ vắng lặng
Xao động
ngân theo khúc nhạc trầm.
Rồi bỗng bừng lên cung bậc mới
Nắng
vàng trải lụa bến sông xa
Trong như tiếng hạc bên trời nổi
Đục như nước suối giữa trời sa. (*)
Đàn ngân vang nhã nhạc từ tâm
Cung thương,
cung nhớ khúc
mê trầm
Hương
trà đối ẩm trong vườn mộng
Xao xuyến
dâng tràn điệu ngũ
âm.
Sau hè năm đó anh xa vắng
Bỏ lại nơi đây một khoảng trời!
Bỏ lại khu vườn xưa hoa nắng
Cành trúc xạc xào
trong gió lơi.
Vẫn tiếng ve sầu bao năm xưa
Tháng lụn
ngày qua nắng tiếp mưa.
Khuất nẻo người đi chưa thấy lại
Thanh âm đồng vọng gió xa đưa.
Nhớ anh
đàn cũ vẫn
ngân vang
Cung bậc buồn theo nắng hạ tàn.
Trăng khuyết đâu
còn ai đối ẩm
Người buồn lặng cả tiếng xừ xang!
Từ đó
năm năm mùa nắng hạ
Thanh âm ngày cũ lắng
trong tim.
Dâu biển đưa ta về bến lạ
Cung bậc
ngày xưa mãi
vọng
tìm…
UYÊN THÚY LÂM
(*) Mượn ý
thơ
trong Đoạn Trường Tân Thanh
của Thi
hào Nguyễn Du:
Trong như tiếng hạc bay qua
Đục như nước suối mới sa giữa trời.
LỐI THU XƯA
Anh thương nhớ, thật lòng anh có biết:
Đến bao
giờ em mới được sẻ chia.
Bởi anh
xa , mùa thu chưa về kịp
Trời phương em man mác nỗi chia lìa.
Tháng chín bây giờ dài những cơn mưa,
Ngày vẫn
trôi thu vàng rồi sẽ đến.
Ướt
lòng đơn
trùng trùng mưa kỷ niệm,
Anh nhớ cho
lời hẹn lúc giao mùa.
Chăn tuy ấm, đơn côi đêm gió lộng,
Từng
đêm sâu vọng tưởng ánh trăng vàng.
Gió vun vút thổi
tràn xua cơn mộng
Bình minh rồi xao
động
bóng trăng tan.
Rừng
thu nay trăm sắc màu
lá chín,
Ửng hồng vàng đỏ nâu tím như tranh.
Ai lỗi hẹn mãi lên non xuống vịnh,
Mình em chờ trôi
hết tuổi xuân xanh!
Em vẹn
nguyên một
tình yêu nồng
cháy,
Yêu vô cùng như thuở mới trao hôn.
Anh phiêu bạt nơi đầu sông cuối bãi,
Nghe lời đau
vang vọng
gió thu dồn?
Gió sẽ chuyển đến anh niềm nhung nhớ,
Chút mây xa tươi sắc nắng quan hà.
Anh về đi,
trăng thu vằng vặc tỏ,
Bên đời
nhau ngày tháng mãi đơm
hoa.
UYÊN THÚY LÂM
 |
internet |