Từ những ngày xa cũ, mỗi độ Xuân về, bọn
học trò nhỏ miền Trung (chứ không phải..trung bộ như những “xnv” của các đài
truyền hình ở đây vẫn gọi bây giờ) chúng tôi vẫn đọc thuộc lòng bài thơ “Ông Đồ già” của
nhà thơ VĐL:
“Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy ông Đồ già
Bày mực tàu giấy đỏ
Trên phố đông người qua..”
Rõ
ràng là đọc để mà đọc, chứ không hề có “cảm xúc”, vì nơi chúng tôi ở chưa bao
giờ gặp được một ông Đồ nào cả, chỉ nhìn thấy trên hình mà thôi, và cành hoa đào lại càng không thể hình dung ra nổi
nó đẹp cỡ nào.
Quê
tôi ngày Tết có nhiều hoa rất đẹp, nhất là hoa Mai. Hoa mai cũng có rất nhiều
loại từ mai nhà đến mai rừng. Những cánh mai rừng nở thật nhiều, tràn đầy trên
cây vàng rực cả một vùng, người dân có quyền chặt về để làm cảnh trong ba ngày
tết. Nhưng mai nhà thì có nhiều loại như loại 5 cánh, loại 8 cánh, và loại 16 cánh
thì quí hơn nhiều…Nhà nào Tết đến mà những nhánh mai nở bùng vàng rực vào ngày
mồng Một tết, coi như năm đó nhiều may mắn vào nhà. Những nhành mai đã chặt cắm
vào bình, muốn mai nở rộ cho đúng ngày, người ta thường dùng nước ấm chế vào gốc.
Ngoài
hoa mai, còn rất nhiều loại hoa khác như hoa Cúc, hoa Vạn Thọ, nhưng tôi thích
nhất vẫn là những chậu hoa thược dược. Hoa thược dược màu tím nhung thì đẹp tuyệt,
những nhánh bông vươn cao, nở những bông hoa to, tròn cánh hoa chen chúc nhau đẹp
thật là đẹp….
hoa Thược dược (ảnh internet)
Sau ngày miền Nam tự do “bị” những người CS miền Bắc xâm chiếm, thì những cành
hoa đào miền Bắc cũng đã xuôi Nam theo bước chân người. Nhưng những năm cuối thập
niên 70 và đầu những năm 80, thời gian người dân quá khổ với những chén cơn độn
bo-bo, món ăn nhai nuốt rồi, khi ..thải ra lại vẫn còn …nguyên hột bobo, đến lúc
năm cùng tháng tận, tết có đến, thì với khẩu phần lương thực …vài “lạng” thịt mỡ,
làm sao người dân, trong đó có nhà tôi, dám mơ tưởng tới cành mai nhánh đào
trong căn phòng khách, hoạ chăng chỉ có những ôngquan to bà lớn chủ mới của chế độ mới có tiền
mua về chưng tết.
Những năm tháng sống trên xứ người- mà là “quê con mình”, tôi mới thực sự thấy được
nhiều loại hoa đào ở khắp nơi, nhất là “mùa hoa Anh đào” ở vùng Hoa Thịnh Đốn, ở
đó có cả hằng ngàn cây hoa anh đào ( Nhật Bổn tặng?) nở rợp cả một vùng, dù là màu hồng lợt nhưng đẹp vô
cùng mà có vài lần tôi đã đến xem vào mỗi đầu tháng tư hằng năm.
HN đi xem hoa Anh Đào ở DC
Nhưng mấy năm
trước, tôi đã có dịp may nhận được cây hoa đào VN, “sờ” được nhánh Đào Hà Nội, đúng
là hoa đào trong bài thơ của thi sĩ VĐL. Một người quen về thăm lại Hà Nội quê xưa,
khi trở về Mỹ, Bác đem theo được 3 hột hoa đào, và gieo lên được 3 cây con. Thấy tôi
là người thích và chịu khó trồng hoa, nên Bác "tặng” cho một trong 3, “quí lắm Bác
mới tặng”- Bác bảo thế. Mà quí thật, từ một cây con, chỉ trồng có một năm, là
những búp non đã bắt đầu ươm trên cành, và nở rộ vào những ngày giáp tết.
Cây Đào trong phòng khách
cành Đào
Những
cánh hoa chen vào nhau, nở bung ra, xinh thật là xinh, màu tím sẫm rất đẹp. Bây
giờ thì trong vườn nhà tôi đã có một dọc cây hoa đào Nhật Tân –Hà Nội, mà mỗi năm
Xuân về-Tết đến, là những cành đào nở rộ, những chậu mai vàng cũng thi nhau
khoe sắc, mang lại không khí Tết, dù rằng chung quanh, những người bản xứ không
hề hay biết bên nhà hàng xóm đang “rộn rã đón Xuân sang” với những món mứt tự làm
lấy như mứt gừng, mứt dừa, mứt khoai, mứt tắc….những cái bánh in trắng phau, những
đòn bánh tét nhưn đậu xanh thịt ba chỉ thơm lừng, Và trên cỗ bồng là những “trái
cây nhà lá vườn” như đu đủ, cam , bưởi, quit căng mộng ....
Mứt dừa
Mứt gừng
Mứt khoai
Bánh tét
Bánh in
Trái cây trong vườn.
Mứt tắc
quít đường
Cây đu đủ trước khi nhiệt độ xuống lạnh, đông đá, chết queo
Dẫu
xa quê hương, nhưng..lỡ là người VN, bao nhiêu năm qua là ngần ấy năm gia đình tôi
vẫn “đón Xuân” trong không khí gia đình thật ấm cúng. Những đứa con tôi dù đang
làm việc ở xa, vẫn cố gắng thu xếp về với gia đình trong ngày Tết, để được nhận những đồng
tiềnlì xì may mắn, với lời chúc Tết đến Cha mẹ, ăn những món thuần túy VN do Mẹ mình nấu cúng Ông Bà trên bàn thờ Tổ tiên Ông Bà Nội Ngoại...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét