Thứ Hai, 27 tháng 10, 2008

thơ:Mời Anh Thăm Lại Khánh Hoà


THƠ:
MỜi ANH THĂM LẠI KHÁNH HÒA


Nhớ chăng Anh, tỉnh Khánh-Hòa,
Bắc giáp đèo Cả, Nam là Cam-Ranh
Đại Lãnh cát vàng, biển xanh,
Vũng Rô nước lặng bức tranh hữu tình.
Tu-Bông rạng ánh bình minh,
Đồng lúa thẳng tắp đượm tình nông dân.
Phố Vạn-Giã xa mà gần,
Xuyên Quốc Lộ Một, chẳng cần xuống lên.
Đâu đây vài quán không tên,
Nằm kề trường học, cạnh bên quận đường.
Xuôi Nam theo bước đường trường,
Ninh-Hòa ngả rẽ ba phương đi về.
Hòn Khói giáp biển Đông bờ,
Ruộng muối, đánh cá chính nghề ngư dân.
Vẳng đưa tiếng “Sát” như thần,
Đây khóa tập huấn “quân nhân sình lầy”.
Đường lên Dục-Mỹ hướng Tây,
Núi non hiểm cứ “Lam Sơn” đây quân trường.
Qua đèo Phụng Dực, Khánh-Dương,
Muốn đi nhưng ngại người thương đang chờ.
Suối Nước Nóng cảnh nên thơ,
Nước tuôn róc rách chảy về phương Nam.
Ninh-Hòa nổi tiếng món nem,
Nem chua, nem nướng ... nhem thèm khách du.
Đêm về dưới ánh trăng lu,
Qua đèo Ruột (Rọ) Tượng tiếng ru não nề.
Anh đi sao chẳng quay về,
Bỏ trường Phong Thạnh, bỏ bờ đất khô!
Phú-Hữu anh nhớ ghé vô,
Hay là Anh muốn quay về Lương Sơn.
Đường lên đèo kíp nhanh chân,
Tuy “Rù Rì” nhưng cũng có phần hiểm nguy
Xổ dốc, đường thẳng Anh đi.
Quân trường Đồng-Đế, ngại chi không vào?
Vừa nghe tiếng sóng rì rào,
Vừa xem chiến sĩ luyện thao chí hùng.
“Em nằm xỏa tóc đợi mong,
Anh đứng thao diễn: nghỉ trong muôn đời.”
Núi Bia ghi khắc chuyện Người,
Riêng Anh từ tạ phải dời chân xa.
Tháp Bà Thánh Mẫu A-Na,
Di tích lịch sử khiến ta chạnh lòng.
Qua cầu Xóm Bóng nước trong,
NHA-TRANG phố biển ngóng trông Anh về.
Anh có biết “Lính tàu, ghe”,
Đã từng thụ huấn Hải Quân quân trường.
Anh thích tung cánh muôn phương?
Không Quân cũng có quân trường cho Anh.
Nhưng Anh lại vội lên Thành,
Phải qua cầu Dứa, Phú Vinh, Đại Điền.
Tới đây ngả rẽ chia duyên,
Tây “Thành Diên Khánh”, Suối Tiên Nam vào.
Suối Dầu là vùng đất cao,
Cam Lâm quận lỵ nhớ vào thăm nghe.
Ngồi thêm một đoạn đường xe,
Qua cây số 9, lối về Cam-Ranh.
Bãi biển cát trắng, núi xanh,
Điểm tô phong cảnh hữu tình nên thơ.
Tới đây Em xin quay về,
KHÁNH-HÒA cuối nẻo, xứ kề: PHAN-RANG.
Người; quê tình quyện chứa chan,
Chúc Anh thượng lộ bình an! Em chờ!!!

Không có nhận xét nào: