Thứ Hai, 31 tháng 8, 2015

Ý NGHĨ LAN MAN NHÂN NGÀY LỄ VU LAN

Xem trước
Thấy hình chú tiểu trên net "dễ thương" quá.


Thành phố tôi ở có quá nhiều Chùa, nhiều Tịnh xá, nên những ngày lễ của Phật giáo (các tôn giáo khác cũng vậy), các đài phát thanh, truyền hình địa phương đọc thông báo mời gọi Phật tử đi Chùa nghe không xuể, nếu không là Phật tử thuần thành của một vị Sư trụ trì một chùa nhất định nào, thì thật khó mà biết…đi đến đâu vì nhiều Chùa (chưa chắc gần nhà là...điểm đến) cùng tổ chức ngày giờ trùng nhau ( ngoài buổi lễ Phật còn kèm theo mục văn nghệ ca hát với nhiều ca sĩ…may ra lôi cuốn được nhiều thiện nam tín nữ đến Chùa mình?) .



Ngày lễ vu lan là một trong những ngày lễ lớn của Phật giáo, theo sự tích:Lễ Vu Lan bắt nguồn từ lòng hiếu thảo của Ông “Ma Ha Một Ðặc Già La”, thường gọi là Mục Kiền Liên ( người Ấn độ ?). Vốn là một tu sĩ Bà la môn, về sau Mục K. Liên đã quy y và trở thành một trong những đệ tử lớn của Phật, đạt được sáu phép thần thông rồi được liệt vào hạng thần thông đệ nhất.

Sau khi đã chứng quả A La Hán, Mục K. Liên tưởng nhớ người Mẹ đã mất của mình và muốn biết bây giờ mẹ như thế nào nên dùng huệ nhãn tìm kiếm. Thấy mẹ vì gây nhiều nghiệp ác nên rơi vào ngục A Tỳ làm quỷ, bị đói khát hành hạ khổ sở, ông đã đem cơm xuống tận cõi quỷ để dâng mẹ. Tuy nhiên, do đói ăn lâu ngày nên mẹ của Mục K. Liên khi ăn đã dùng một tay che bát cơm của mình đi, tránh không cho các cô hồn khác đến tranh cướp, vì vậy thức ăn đã hóa thành lửa đỏ khi đưa lên miệng.

Quá thương cảm, xót xa Mục K. Liên quay về tìm Phật để hỏi cách cứu mẹ, Phật dạy rằng: "Dù ông thần thông quảng đại đến đâu cũng không đủ sức cứu mẹ ông đâu. Chỉ có một cách nhờ hợp lực của chư tăng khắp mười phương mới mong giải cứu được. Ngày rằm tháng bảy là ngày thích hợp. Ðúng vào ngày rằm tháng 7 thì lập trai đàn để cầu nguyện. Trước khi thọ thực, các vị này sẽ tuân theo lời dạy của Ðức Phật mà chú tâm cầu nguyện cho cha mẹ và ông bà bảy đời của thí chủ được siêu thoát".

Mục K. Liên làm đúng như lời Phật dạy. Quả nhiên vong mẫu của ông được thoát khỏi kiếp ngạ quỷ mà sanh về cảnh giới lành. Cách thức cúng dường để cầu siêu đó gọi là Vu Lan bồn pháp, lễ cúng đó gọi là Vu Lan bồn hội, còn bộ kinh ghi chép sự tích trên đây thì gọi là Vu Lan bồn kinh. (nguồn từ internet)

 

Từ những ngày còn nhỏ xíu, tôi rất thích ngày lễ Vu lan, vì ngoài việc đi chùa hưởng thức ăn chay cúng…chùa ( khỏi trả tiền) rất ngon do các thiện nam tín nữ dâng cúng, một hình thức “báo hiếu” công sinh thành dưỡng dục của cha mẹ mình dù còn hay mất qua việc “cúng dường Tam bảo”, để Chùa “đãi” Phật tử đến viếng Chùa, ăn cơm… chùa. Buổi tối, cả đám con nít còn được “hưởng đồ cúng cô hồn các đẳng” từ những nhà giàu có, hay những gia đình có thiện tâm với những người đã khuất, những vong hồn đang còn vất vưởng đâu đó hay từ chín tầng địa ngục được ..Diêm vương vừa phóng thích, mà nhà Phật gọi là “Xá tội vong nhân”. Thường thì họ bày nhiều bàn bánh trái ra trước ngõ, khi họ cúng “vong hồn chết” xong là ..ném ra xa, cả bọn con nít (cô hồn sống?) tha hồ chụp bắt, mạnh được-yếu thua, có gia đình thì để nguyên trên bàn, nhưng thường là bị…chộp trước khi họ cúng xong (nghe nói thời CS bây giờ, ít nhà còn dám cúng, vì đám “ăn chực không giấy mời” quá hung dữ, đánh nhau có khi sứt đầu gãy gọng vì vài cái bánh, mất hết ý nghĩa ngày lễ).

Rõ ràng là những ngày còn nhỏ trên quê hương, không hiểu hết ý nghĩa ngày lễ, lại nữa lúc đó cha mẹ mình cũng còn quá trẻ, làm sao con nít có khái niệm “báo hiếu báo để”. Lớn lên một chút, cũng chẳng thấy chùa nào làm lễ có hoa hồng hoa trắng gì cho mẹ mình cả (có lẽ tại chiến tranh giặc giã, đồng tiền kiếm khó khăn, hoa thì thuộc loại xa xỉ, ít người có tiền để mua hoa?), dù có nghe đài truyền thanh, truyền hình phát bài hát ”bông hồng cài áo” của nhạc sĩ Phạm Thế Mỹ thời gian vài năm trước 75.

Sống trên đất Mỹ, mọi sinh hoạt đều dễ dàng, phương tiện thừa thãi, nên việc “báo hiếu” cũng thể hiện thuận lợi hơn chăng. Vì vậy ngày Lễ Vu lan, “ngày lễ Mẹ” của Phật giáo(?),  ngày cúng cô hồn các đẳng, ngày xá tội vong nhân ở các Chùa, tịnh xá cũng là ngày “bông hồng cài áo”?. Người ta bèn phân biệt bông hồng đỏ cho người còn mẹ, bông hồng trắng cho người mất mẹ. Tại sao phải phân biệt nhỉ? Chỉ có một ngày “báo hiếu” trong năm,  mà lại chỉ  nhớ ơn Mẹ, cha thì không ai nhắc đến. Chẳng lẽ mẹ ông MKL thì được ông cầu nguyện nên được vãng sanh chốn an nhàn, còn Cha thì …quên lãng? Hay tại mẹ ông “ác” quá, bị đày xuống chốn “ngạ quỷ” nên ông mới cúng, mới cầu? còn cha ông ăn ở hiền đức thì đã lên niết bàn nên không cần để ý nữa? Mà có lên hay xuống cũng có công lao lúc còn sống chứ? Hay đây là “truyền thống” của tôn giáo Phật giáo nên tín đồ phải giữ?  May quá, ở xứ Mỹ này mọi sinh hoạt trong đời sống đều được đối xử bình đẳng, nên mới có “Mother’day-Father’day” Công ơn cha mẹ báo đáp đầy đủ, đề huề. Đã là “tâm tu” còn phân biệt này nọ sao ổn?

Người VN nơi tôi ở họ phân chia rạch ròi đến tận ...nghĩa trang, lúc sinh thời cứ kêu gọi “đoàn kết, đoàn kết, đại đoàn kết”? vậy mà đến ngày nhắm mắt xuôi tay vào nghĩa trang nằm thẳng cẳng nhìn ngắm ngàn sao, lại…chia rẽ bạo hơn nữa, họ còn chia khu vực này dành cho người con Phật, khu kia dành cho con cháu Chúa, khu nọ.. Bà la môn,v.v..làm sao bà con đi qua đi lại chia xẻ tâm sự được khi có … cổng rào với người canh giữ mà mình thì không có…code để vào?.(Ngày nào cũng nghe…quảng cáo ra rả trên các làn sống truyền thanh, truyền hình để phục vụ cho những người…nín thở vĩnh viễn)

Thì ra, sau bao nhiêu ngày đọc biết bao nhiêu bài viết, nghe bao nhiêu lời giảng của Sư ông-Sư bà, và mới đây từ học giả Đỗ thông Minh, mới biết rằng ngài Thiền sư Thích Nhất Hạnh viết sau khi qua Nhật Bản tham dự buổi lễ “cài hoa cho Mẹ” mà là hoa cẩm chướng, không phân biệt màu sắc gì cả, của người Nhật. Ngài đươc Thượng tọa Thích thiện Minh giải thích ý nghĩa ngày lễ, thế là ngài viết sách “bông hồng cài áo ”, n/s PTM phổ nhạc từ một bài thơ trong đó, và con Phật cứ thế làm theo còn phân biệt mẹ còn mẹ mất…!.

Nhưng tất cả từ Nhật bản đến Việt nam đều là sự “copy”, nói nôm na là "chộp"  chuyện hay của người rồi biên diễn khác chút xíu làm của mình, chuyện từ ngày lễ Mẹ của bà người Mỹ tên Anna Jarvis từ năm 1907 trên xứ Mỹ ấy mà. Bà dâng cho mẹ bà những bông hoa cẩm chướng mà không là hoa gì khác, vì lúc còn sống mẹ bà THÍCH loại hoa đó, đơn giản thế thôi..

Được biết về sau bà…giận lắm, vì người ta đã “lợi dụng” lòng hiếu đễ của bà để làm thương mãi, còn phân biệt màu sắc, làm tổn thương những người mất mẹ. …

Và tôi, dù là một Phật tử, tôi cũng không muốn người ta “phân biệt” hoa này hoa nọ trong buổi lễ báo ân cha mẹ mình hay xá tội vong nhân cho người.

Một câu kinh khấn nguyện, một nén nhang cầu cho hương linh những người đã khuất được siêu thoát lên niết bàn, giống như những tín đồ Thiên chúa giáo vẫn cầu nguyện cho tất cả linh hồn được về nước Chúa hay đạo Hồi thì về với Thánh A la vậy. Đã cầu nguyện cho hương linh được siêu thoát mà lại “cúng “đầy thức ăn, những món khi còn sống “thích”, gọi họ trở về hưởng, vậy làm sao họ đi cho…suông sẻ, có quá mâu thuẫn trong lối cúng kiếng hay không?

Thương cha thương mẹ thì làm ơn săn sóc, lo lắng, chăm nuôi lúc quí người còn sống, đâu chờ đến lúc nhắm mắt xuôi tay mới bày cúng kiếng đầy bàn., rồi mời vềăn cúng” để tỏ lòng hiếu thảo.( Nếu theo truyền thống người VN mình, ngày giỗ là ngày “đoàn tụ gia đình” thì thật đáng quí, cứ làm thức ăn để cho mọi người trong gia đình no bụng cũng tốt, nhưng làm heo giết gà để “cúng” chắc chẳng nên)

Đâu đó trên net một câu viết của một người tôi …chưa quen, dù không nhập nhĩ gì tới chuyện “bông hồng cho mẹ”, nhưng thấy chí lý vô cùng với lối xử thế của người ta sống trên cõi đời này: “thấy bạn bè sắp té phải đưa tay nâng đỡ, đừng để khi …nín thở mới đến thắp nén nhang”.

Đúng là  một bài viết …lan man.!

Lê thị hoài Niệm 2015

Thứ Ba, 25 tháng 8, 2015

BAO GIỜ CHÚNG TA NGỪNG... KIẾM TIỀN ? VÀ BIẾT CÁCH HƯỞNG THỤ.

Một bài viết lượm được từ trên internet do một người bạn gửi tới, nhưng rất tiếc không thấy tên của tác giả bài viết. Rất tiếc!
Dù hình minh hoạ ..không là "người của ta", nhưng dù Mỹ dù Tây cũng là người thuộc lớp "4 cao" : cao tuổi-cao đường -cao mỡ-cao máu.
   

Bao giờ chúng ta ngừng kiếm tiền và biết cách hưởng thụ?



Khi nào thì chúng ta ngừng kiếm tiền? Bao nhiêu thì đủ? Một trăm ngàn? Một triệu? Mười triệu?
Khi bạn qua tuổi 50 – 60, bạn không còn nhiều thời gian ở phía trước nữa, và bạn cũng không thể mang đi những gì bạn đã có được, sẽ là vô ích nếu bạn vẫn bận tâm đến kiếm tiền và dành dụm.


Bởi thế, bạn hãy chi tiêu những đồng tiền mà bạn đã cất giữ để đi du lịch, mua sắm thứ bạn thích và cho đi những gì bạn có thể và đừng quan tâm đến nhận lại.


Đừng nghĩ là phải để lại tất cả những gì bạn đã kiếm được cho các con cháu, chẳng phải thế sao ? vì bạn không hề muốn chuyển giao lại cho những kẻ sống ký sinh, những người đang nóng lòng chờ đợi ngày chết của bạn.


Bạn cũng không cần lo lắng về những điều sẽ xảy ra cho các con bạn, hay việc bạn sẽ bị đánh giá thế nào, bởi vì khi chúng ta trở về với cát bụi rồi thì ta không còn nghe thấy bất kỳ lời khen hay tiếng chê nào nữa.


Thời gian mà các bạn sống vui vẻ trên đời, thời gian để tìm kiếm của cải bằng biết bao gian khó sẽ chấm dứt.
 
  

Bao giờ bạn mới biết cách hưởng thụ


Bạn đừng lo lắng nhiều đến mối quan hệ với con cái, bởi lẽ chúng có số phận riêng của chúng, và chúng sẽ tìm được, chắc chắn là như vậy, con đường của chúng trong cuộc đời. 


Chớ làm nô lệ cho con cái bạn. Hãy giữ quan hệ với chúng, yêu thương chúng và giúp đỡ chúng khi chúng cần, nhưng đồng thời hãy bằng lòng với số của cải bạn đã dành dụm cho chúng. 


Cuộc sống dài hơn cuộc đời lao động. Hãy nghĩ đến việc nghỉ hưu sớn nhất khi bạn có thể và bằng lòng với cuộc sống. 


Đừng kỳ vọng quá nhiều vào con cái bạn. Đa phần, chúng đều yêu quý cha mẹ, nhưng chúng quá bận với công việc và những ràng buộc khác mà chúng cần quan tâm nhiều hơn.


Cũng có những đưa con bất cẩn, chúng có thể cãi nhau về của cải của bạn ngay cả lúc bạn đang còn sống và có thể là chúng muốn bạn chết sớm hơn để thừa hưởng nhà cửa và của cải của bạn. 


Nói chung, con cái đều cho rằng chúng đương nhiên được thừa hưởng tất cả những gì bạn đang sở hữu trong khi bạn chẳng có quyền gì với tiền bạc của chúng.


Vì thế ,sau tuổi 50-60 bạn không cần phí sức, không cần phải hao tổn thêm sức khỏe để đổi lấy số của cải nhiều hơn mà phải làm việc đến lúc xuống mồ. Rất có thể là tiền bạc của bạn chẳng có chút giá trị nào trước mặt thần chết.


Khi nào thì chúng ta ngừng kiếm tiền? Bao nhiêu thì đủ? Một trăm ngàn? Một triệu? Mười triệu? 
   Bao giờ bạn ngưng kiếm tiền?


Từ hàng ngàn hecta ruộng đất bạn cũng chỉ ăn được chút ít rau quả và một nửa chiếc bánh mì mỗi ngày; từ vài ba căn nhà bạn đã xây, thực tế là bạn chỉ cần vài mét vuông cho bạn: một chỗ ngủ, một chỗ nghỉ ngơi, một chỗ tắm và một chỗ làm bếp.


Với chừng ấy thời gian mà bạn cần một chỗ ở, một số tiền để ăn, để mặc và một số vật dụng cần thiết khác … thế là bạn đã sống tốt rồi. Chỉ cần sống vui vẻ hạnh phúc là được.
  

Gia đình nào cũng có vấn đề, bất luận là ở chế độ xã hội nào.


Bạn đừng so sánh với người khác về phương diện tài chính, Đừng quan tâm đến việc ai có nhiều của cải hơn ,hoặc con cái ai thành đạt hơn về vật chất, mà hãy đi chơi nhiều hơn, đến các bar, kể cả đi du lịch nước ngoài.


Hãy nhanh chóng đặt lên bàn cân để so sánh xem ai có nhiều thời gian rỗi hơn, ai hạnh phúc hơn, ai khỏe mạnh và sống lâu hơn.


Đừng bận tâm đến những điều mà bạn không thể thay đổi. Nó chẳng giúp gì cho bạn, mà trạng thái tinh thần không tốt còn đẫn đến bệnh tật. 


Hãy tạo cho mình một trạng thái thường xuyên ổn định, và hãy xác định xem điều gì khiến bạn hạnh phúc. 


  

Bao giờ bạn bớt lo lắng cho con cái


Với chừng ấy thời gian bạn sống khỏe mạnh và vui vẻ, bạn hãy lên cho mình một kế hoạch, rồi nóng lòng chờ đợi những ngày tiếp theo.


Một ngày sống mà không có phút giây nào vui vẻ là một ngày mất đi. Một ngày có dù chỉ một giây phút vui vẻ là một ngày được lợi. Một tâm hồn lạc quan thì chữa khỏi bệnh tật nhanh chóng.


Nhưng một tâm hồn hạnh phúc thì không có căn bệnh nào phải chữa, bởi nó không quen biết bệnh tật …


Hãy giữ cho bạn một trạng thái tinh thần tốt; hãy di chuyển ,ra ngoài thường xuyên, đi dưới nắng mặt trời, ăn nhiều thực phẩm chứa vitamin và khoáng chất, và hãy vượt qua mọi trở ngại để sống thêm 30-40 năm với thể lực và sức khỏe dồi dào. 
  

Hãy bằng lòng với những gì bạn đang có và những gì có ở xung quanh bạn.


Và đừng quên bạn bè. Họ chính là sự giàu có của cuộc đời bạn. Hãy giữ mối quan hệ bạn bè lâu dài, hãy tôn trọng một số nguyên tắc cơ bản: chịu khó nghe và đừng ngắt lời; hãy nói chuyện chứ đừng nhạo báng; hãy cho đi mà không bận tâm đến nhận lại; hãy trả lời câu hỏi chứ đừng phản đối; hãy tha thứ chứ đừng trách cứ, và đã hứa thì không được quên.


Như thế bạn sẽ không bao giờ cô đơn. Chúc bạn có một cuộc sống dài lâu và đầy đủ!

Thứ Hai, 24 tháng 8, 2015

HOA THIÊN LÝ


Sáng nay ra vườn, dù...nắng nóng, nhưng giàn thiên lý vẫn nở đầy hoa,những dây hoa "lủng lẳng" dễ thương vô cùng. Dẫu biết rằng ông bà xưa có phán :"Tóc em dài em cài hoa thiên lý, miệng em cười anh để ý anh thương" nhưng người trồng hoa vẫn ...chưa hiểu hết ý, tại sao tóc dài phải cài hoa thiên lý?Nhưng thấy hoa ra nhiều thật nhiều, mà nở bung hết, tiếc quá, bèn hái vào một rổ, ngày mai...xào hoa thiên lý với ..tôm, chắc là có lý....
Xem trước   Xem trước
Xem trước

Email của nhà văn Việt hải-CA.

                                




Kính chào tt c netters đng hương các nơi,

Chào anh Quang Nguyn SD, LAT, ch Tuyết HN, anh Lê Phước PK,


Cám ơn quí anh ch gởi email thăm. Có l mng nhn worldwideweb ngày nay đã ni kết chúng ta khp các nơi li gn nhau hơn theo vn tc

MBPS, hoc kinh khng hơn extreme speed of GBPS. Anh Quang PK nhc v nhà văn Nguyn Tài Ngc, mt nhà văn thân hu bn láng ging Simi Valley ca tôi, anh này chuyên viết biên kho và cũng như loi phiếm lun, anh dưới 60 xuân xanh, năm 1975 hn còn tr, vi tâm hn vui tươi, phong văn cua anh dí dm, hài hước cao đ. Anh NTN thuc dng "TBDN" (Tình Bc Duyên Nam) khi phi lòng Cô Nam Kỳ Nho Nh hp hn (stole his heart):


Nguyễn Tài Ngọc và Cô Nam Kỳ Nho Nhỏ


Nguyn Tài Ngc, Chng V Vit Nam Ly V:



Bc Kỳ, Nguyn Tài Ngc:










Tôi xin rua tay anh xã ca nhà văn Hoài Nim là đng hương TN, người bn văn thích đóng nhng v kch vui hot hài, mt emcee vui tính gc x Khánh Hòa, hin cư ng ti Houston, Texas.

Lê Th Hoài Nim, Mình ơi,






Nhà Tôi, Lê Th Hoài Nim:














Hoa muồng?

Trồng hoa chẳng biết ..hoa gì?
Thấy hoa nở đẹp thầm thì với hoa
Hoa ơi! nhớ đừng xa ta
Nhìn hoa nở rực, phiền hà tiêu tan


Xem trước  
Xem trước 
Hoa muồng?


Xem trước

Thứ Sáu, 7 tháng 8, 2015


HOA DƯỚI NẮNG HÈ

Có phải em mùa hè    
 Nên rực rỡ nắng khoe 
Nắng hun chân lối về  
Nắng xiên vào mái che

Nắng hồng sáng tinh mơ    
 Bao nụ hoa đang chờ    
 Mỉm cười chào nắng sớm  
 Lượn lờ cơn gió mơ

Than nóng : Trời làm ngơ 
Đếm độ nóng từng giờ 
Cây tươi nhờ tưới nước   
Dẫu hè chẻ đất khô

Ngày ấy tuổi mộng mơ     
 Bên sân trường dệt thơ
 Nhìn Phượng hồng nở rộ  
  Lòng thoáng buồn ..vu vơ

Xem trước
hoa Điệp trong vườn

Xem trước
Bây giờ “hoa Điệp” nở  
Bên hiên nhà nên thơ.   
Cũng sắc màu sặc sỡ .  
Ai nỡ đành ngó lơ

Xem trước
...không biết tên

Đóa hoa vàng ươm tơ  
Cành hoa tím nhởn nhơ  
Xem trước
một loại hoa giấy
Hoa giấy hồng xinh xắn   
Niềm vui đang đón chờ

Hn 2015

Thứ Bảy, 1 tháng 8, 2015

Những câu trả lời thâm thúy nhất Lịch sử