Thứ Sáu, 5 tháng 2, 2010

TƯƠNG TƯ.... XÓM NHỎ LÁ ME



Réo rắt vào tim những giọt sầu
Tương tư giòng lệ thức canh thâu
Mộng về phương ấy người năm cũ
Mới đó thời gian vụt quá mau...

Tự hỏi lòng mình ai nhớ ai?
Tình xưa càng đậm chứ không phai
Vẫn nhớ ngày xưa lòng đã hứa
Xây đắp tình em những lâu đài...

Nay ước mơ xưa lại trở về
Tìm mùa hạ cũ tiếng sầu ve
Tìm trong nhung nhớ hình bóng ấy
Nỗi nhớ ngập tràn những lá me...

Giờ ở phương trời đứa mỗi nơi
Đêm về thêm buốt cõi lòng thôi
Đốt lên ngọn lửa tình miên viễn
Sưởi ấm lòng ai đã rã rời...
 

Người Xứ Vạn( Úc châu)



AI NHỚ THƯƠNG AI?

Từ thưở người đi biệt đến nay
Bao nhiêu mùa hạ lá me bay
Tìm trong nhung nhớ ngày vui cũ
Sao chỉ riêng em dáng hao gầy?

Người ở phương trời người có hay
Nỗi niềm khắc khoải nhớ thương ai?
Tình xưa anh nỡ đành lỗi hẹn
Em biết tìm đâu những lâu đài?

Ẩn hiện trong mơ dáng anh về
Cầm tay, em hỏi nhỏ anh nè:
Cớ sao quên hết lời thề thốt
Giữa buổi trưa hè, dưới hàng me?

Giật mình, em bừng tỉnh cơn mơ,
Thì ra ve gọi tiếng vào hè
Tiếng ve aó não buồn da diết
Quặn thắt lòng em nỗi tái tê.....


Lê thị Hoài Niệm


Không có nhận xét nào: