|
Thứ Bảy, 25 tháng 1, 2014
Tết đến Xuân về
|
|
Có tờ báo mỏng-nhẹ, cầm nắm dễ dàng, nhưng có báo thì dày như quyển tự điển của Lê văn Đức. Sở dĩ bà Tá có nhiều báo như vậy là nhờ bỏ công đi xin, hổng tốn tiền mua, chỉ sợ không có đủ thì giờ đọc.
Tuy vậy vẫn không làm Bà Tá quên được
những tờ báo xuân của những ngày xưa thân ái trước năm 75. Có phải “tuổi trẻ sống cho tương lai, tuổi trung niên
sống cho hiện tại và tuổi già tìm về
quá khứ” chăng? nên bà Tá già cứ mãi nhớ chuyện ngày xưa.
Bà nhớ ngày đó những tờ báo xuân khổ
lớn thường in hình các Ca sĩ, nghệ sĩ đẹp ở trang trước, bài viết bên trong đủ
các thể loại đọc hoài không thấy chán. Những mẫu chuyện giựt gân ngày cuối năm,
chuyện tình cảm éo le, bi đát, ướt át đêm giao thừa, chuyện đêm xuân nàng chong
đèn đợi chàng về xông đất, nhưng chàng lại …dông mất với mèo, khiến nàng eo sèo
không còn thiết tha gì đến mùa xuân, chuyện kể Mẹ già đợi con về nấu bánh chưng
đêm Ba mươi, nhưng con còn bận chinh chiến miền xa đành lỗi hẹn mà hát rằng… Nếu con không về chắc Mẹ buồn lắm?
Nhưng
hấp dẫn, gây tò mò nơi đám liền bà, con gái vẫn là chuyện đời tư nghệ sĩ. Cô ca
sĩ nào sắp sửa lên xe bông mà bị tình lang bỏ ngang hông, khiến cô nàng xuýt
nữa đập đầu vào đám lông vịt tự tử, cô nào sắp giã từ sân khấu vì ông chồng cứ ghen tới ghen lui, cô nào vừa thoát
khỏi màn đánh ghen vô tiền khoáng hậu của bà Nhớn ( bà Nhớn chuyên môn đi uýnh
ghen bằng “trực thăng vận”(?) đã dành sẵn cho bà, vừa nhanh lại vừa chuẩn ).Nữ
nghệ sĩ nào vừa đi tune-up dung nhan đến nỗi bị vết thương hành hạ khiến đêm không ăn, ngày không ngủ, chuyện nam
ca sĩ nào lỡ xô vợ rớt khỏi xe…chết ngủm, chuyện tùm lum tà la các nàng..phà ca
đi xông đất 3 ngày tết.
Rồi nào là chuyện ma hiện về báo mộng
đêm xuân, chuyện nàng đi hái lộc đêm giao thừa bị con Ma nhà họ Hứa dẫn đi mất
biệt, Ma đem giấu nàng trong buị tre cuối làng , nhét vào miệng đầy phân bò đất
sét, mà trong mơ, nàng cứ ngỡ một chàng phò mã đẹp trai rước nàng về dinh, treo
đèn kết hoa và thết đãi yến tiệc , nàng ân cần xơi ráo , nhưng không ngờ tỉnh
ra là do ma chơi..xạo!
Chuyện nào cũng mê ly rùng rợn, ly kỳ hấp dẫn,
chưa kể đến những bài viết về các con vật cầm tinh trong năm, báo nào cũng đặc
sắc, nhưng nếu có tờ lịch đính kèm với nhiều hình nghệ sĩ đẹp thì cứ y rằng báo
được ủng hộ tối đa. .....
(còn tiếp)..
Thứ Sáu, 24 tháng 1, 2014
Houston lạnh giá
Tháng trước trời êm bãi cỏ xanh
Hôm nay lạnh cóng rũ hoa cành
Cần ra khỏi cửa nên nhìn kỹ
Có việc rời nhà phải ngó quanh
Đất ướt đường trơn đi khó ổn
Cầu cao đá cứng chạy không lành
Mong cho khí hậu thôi băng giá
Áo đẹp người khoe dáng mỏng manh
HN.
|
Hoa Xuân ngày Tết
|
“Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy ông Đồ già
Bày mực tàu giấy đỏ
Trên phố đông người qua..”
Rõ
ràng là đọc để mà đọc, chứ không hề có “cảm xúc”, vì nơi chúng tôi ở chưa bao
giờ gặp được một ông Đồ nào cả, chỉ nhìn thấy trên hình mà thôi, và cành hoa đào lại càng không thể hình dung ra nổi
nó đẹp cỡ nào.
Quê
tôi ngày Tết có nhiều hoa rất đẹp, nhất là hoa Mai. Hoa mai cũng có rất nhiều
loại từ mai nhà đến mai rừng. Những cánh mai rừng nở thật nhiều, tràn đầy trên
cây vàng rực cả một vùng, người dân có quyền chặt về để làm cảnh trong ba ngày
tết. Nhưng mai nhà thì có nhiều loại như loại 5 cánh, loại 8 cánh, và loại 16 cánh
thì quí hơn nhiều…Nhà nào Tết đến mà những nhánh mai nở bùng vàng rực vào ngày
mồng Một tết, coi như năm đó nhiều may mắn vào nhà. Những nhành mai đã chặt cắm
vào bình, muốn mai nở rộ cho đúng ngày, người ta thường dùng nước ấm chế vào gốc.
Ngoài hoa mai, còn rất nhiều loại hoa khác như hoa Cúc, hoa Vạn Thọ, nhưng tôi thích nhất vẫn là những chậu hoa thược dược. Hoa thược dược màu tím nhung thì đẹp tuyệt, những nhánh bông vươn cao, nở những bông hoa to, tròn cánh hoa chen chúc nhau đẹp thật là đẹp….
|
Sau ngày miền Nam tự do “bị” những người CS miền Bắc xâm chiếm, thì những cành
hoa đào miền Bắc cũng đã xuôi Nam theo bước chân người. Nhưng những năm cuối thập
niên 70 và đầu những năm 80, thời gian người dân quá khổ với những chén cơn độn
bo-bo, món ăn nhai nuốt rồi, khi ..thải ra lại vẫn còn …nguyên hột bobo, đến lúc
năm cùng tháng tận, tết có đến, thì với khẩu phần lương thực …vài “lạng” thịt mỡ,
làm sao người dân, trong đó có nhà tôi, dám mơ tưởng tới cành mai nhánh đào
trong căn phòng khách, hoạ chăng chỉ có những ông quan to bà lớn chủ mới của chế độ mới có tiền
mua về chưng tết.
Những năm tháng sống trên xứ người- mà là “quê con mình”, tôi mới thực sự thấy được nhiều loại hoa đào ở khắp nơi, nhất là “mùa hoa Anh đào” ở vùng Hoa Thịnh Đốn, ở đó có cả hằng ngàn cây hoa anh đào ( Nhật Bổn tặng?) nở rợp cả một vùng, dù là màu hồng lợt nhưng đẹp vô cùng mà có vài lần tôi đã đến xem vào mỗi đầu tháng tư hằng năm.
|
Nhưng mấy năm
trước, tôi đã có dịp may nhận được cây hoa đào VN, “sờ” được nhánh Đào Hà Nội, đúng
là hoa đào trong bài thơ của thi sĩ VĐL. Một người quen về thăm lại Hà Nội quê xưa,
khi trở về Mỹ, Bác đem theo được 3 hột hoa đào, và gieo lên được 3 cây con. Thấy tôi
là người thích và chịu khó trồng hoa, nên Bác "tặng” cho một trong 3, “quí lắm Bác
mới tặng”- Bác bảo thế. Mà quí thật, từ một cây con, chỉ trồng có một năm, là
những búp non đã bắt đầu ươm trên cành, và nở rộ vào những ngày giáp tết.
|
cành Đào |
|
|
|
|
|
| ||||||||
|
Lê thị Hoài Niệm
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)