Cơn mưa chiều vật vã
Gió giật đuổi từng cơn
Tiếng rít nghe rờn rợn
Như réo gọi hồn ma
Nhánh cây gầy nghiêng ngã
Thân lả bởi gió lùa
Từng cánh hoa tơi tả
Theo dòng nước trôi ra
“Trời gầm” rền vang xa
Vụt nhanh lằn chớp nhá
Mưa chiều mưa xối xả
Gây cơn lụt quanh nhà.
Chú sóc con hối hả
Ướt vì mưa tầm tã
Chạy trốn cơn gió qua
Bên hông cây Oak già
Xuyên khung kính nhạt nhoà
Nhớ Nha trang chi lạ
Cũng tháng tư nghiệt ngã
Mưa, mưa buồn thiết tha
Bao dòng lệ chia xa
Hoà vào lòng biển cả
Khi quê nhà bị đoạ
Bởi giặc cộng gian tà
Theo dòng đời phôi pha
Ai trẻ mãi không già ?
Từ dung thân “đất lạ”
Giờ “quê hương” con Ta.
Nghĩa Tình bao giờ trả?
Buồn thương nước mắt nhoà
Thời gian vô tình quá
Thấp thoáng ngày...tang ma!
Thấp thoáng ngày...tang ma!
Hoài Niệm 27/4/13
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét