Chiều làng em khói lam vương tỏa
Nếu vắng anh rồi tóc xỏa chờ ai?
Vấn vương Tiếng ca u hoài.
Lệ tình thổn thức đêm dài nhớ nhau
Có Ai lên xứ hoa đào ?
Cho tôi nhắn gửi lời chào vấn an
Chiều trên bãi biển Nha trang
Lâu đài tình ái vỡ tan , sóng tràn.
Đưa Em tìm động hoa vàng
Đường lên sơn cước rộn ràng chim ca.
Buồn Tình nghèo, Thương đời hoa,
Trở về cát bụi, Xót xa, Xuân thì.
Nhớ Con đường xưa Em đi,
Đêm tàn Bến Ngự, Ướt mi lệ trào.
Tình yêu như bóng mây cao
Chúng mình ba đứa lẽ nào chia xa?
Ngày nào hát khúc Xuân ca,
Vì đâu Giọt nước mắt ngà nhớ nhung?
Uống Ly cà phê cuối cùng,
Giã từ kỷ niệm nghìn trùng cách xa
Biết em từ Tuổi mười ba
Giờ Em mang Kiếp cầm ca vào đời
Giọng ca dĩ vãng gọi mời
Bài ca kỷ niệm khóc đời thương vay.
Huỳnh Anh: Biết nói gì đây?
Vớt Tiếng xưa đó về xây cung đàn!
Tiếc gì Hạnh phúc lang thang
Mười năm tình cũ, ngỡ ngàng Phôi pha
Một lần miên viễn xót xa
Trăng khuya soi bóng Hằng nga đêm hè.
Nhớ Tiếng khóc trong phòng the
Yêu Cô hàng nước ấp e hôm nào
Cuộc tình Nửa hồn thương đau
Bởi Màu kỷ niệm gọi nhau tìm về
Tóc Em chưa uá nắng hè
Lời tình viết vội hẹn về Cưới Em
Thương loài Hoa nở về đêm
Biết chăng Tâm sự của em não nề ?
Đón Khi người Lính trở về
Xin tròn tuổi loạn , Duyên thề thỏa mong
Ra đi Sương lạnh chiều đông
Ngày về Hoa rụng ven sông phủ mờ.
Xin Anh giữ trọn tình quê
Ngày tròn tuổi Lính lối về nở hoa
Em chờ Anh trở lại nhà
Trăng thanh bình: hát khúc ca khải hoàn
Nếu Anh đừng hẹn chiều hoang
Mùa chia tay khỏi vương mang nỗi buồn
Tình yêu ơi giã biệt luôn
Niệm khúc cuối, Lệ tình buồn xót xa
Những ngày xưa thân ái qua
Thì hãy Xin gọi nhau là cố nhân.
Xưa Em đi trên cỏ non
Lối về xóm nhỏ đường mòn ướt mưa
Gọi người yêu dấu về chưa,
Điệu buồn dang dở sao vừa lòng nhau?
Một ngày như mọi ngày sau
Nỗi buồn gác trọ vì đâu xa lìa?
Lối về đất Mẹ phân chia,
Đố ai tìm được lối...dzìa hay chưa?
Nhớ thương Ông lái đò xưa
Ngày trở về dưới cơn mưa dầm dề.
Cớ Sao không thấy Anh về?
Để em lỗi hẹn lời thề năm nao.
Tình yêu trả lại trăng sao
Chuyện hẹn hò đến nơi nào cũng xong!
Em ngủ trong một mùa đông
Tình ca, Nhạt nắng, Nỗi lòng người đi.
Thúy đã đi rồi buồn chi?
Ai ra xứ Huế nhớ đi lẹ về.
Phút đầu tiên, Qua cơn mê
Tình cô Gánh lúa nhớ về chiến binh
Nén hương yêu cho người tình
Đưa Em vào hạ chuyện mình với ta
Áo Anh sứt chỉ đường tà,
Mẹ Anh chết sớm...vợ già chưa khâu,
Cuối cùng cho một tình yêu
Cho nhau...Lệ đá cũng liều thế thôi.
Phiên gác đêm xuân ven đồi
Phút giao mùa đến Anh ngồi nhớ Em
Đồn vắng chiều xuân êm đềm,
Trên đồi xuân vắng chợt thèm...chút men.
Mùa xuân trên đỉnh bình yên,
Xuân họp mặt chúc Mẹ hiền yên vui
Tâm sự ngày xuân bùi ngùi,
Xuân tha hương đón, khó nguôi nỗi sầu
Cánh thiệp đầu xuân tặng nhau
Chúc xuân xin hát muôn câu vang lừng.
Ly rượu mừng uống không ngừng
Vui xuân nhắc nhở...xin đừng quên nhau.
Nếu vắng anh rồi tóc xỏa chờ ai?
Vấn vương Tiếng ca u hoài.
Lệ tình thổn thức đêm dài nhớ nhau
Có Ai lên xứ hoa đào ?
Cho tôi nhắn gửi lời chào vấn an
Chiều trên bãi biển Nha trang
Lâu đài tình ái vỡ tan , sóng tràn.
Đưa Em tìm động hoa vàng
Đường lên sơn cước rộn ràng chim ca.
Buồn Tình nghèo, Thương đời hoa,
Trở về cát bụi, Xót xa, Xuân thì.
Nhớ Con đường xưa Em đi,
Đêm tàn Bến Ngự, Ướt mi lệ trào.
Tình yêu như bóng mây cao
Chúng mình ba đứa lẽ nào chia xa?
Ngày nào hát khúc Xuân ca,
Vì đâu Giọt nước mắt ngà nhớ nhung?
Uống Ly cà phê cuối cùng,
Giã từ kỷ niệm nghìn trùng cách xa
Biết em từ Tuổi mười ba
Giờ Em mang Kiếp cầm ca vào đời
Giọng ca dĩ vãng gọi mời
Bài ca kỷ niệm khóc đời thương vay.
Huỳnh Anh: Biết nói gì đây?
Vớt Tiếng xưa đó về xây cung đàn!
Tiếc gì Hạnh phúc lang thang
Mười năm tình cũ, ngỡ ngàng Phôi pha
Một lần miên viễn xót xa
Trăng khuya soi bóng Hằng nga đêm hè.
Nhớ Tiếng khóc trong phòng the
Yêu Cô hàng nước ấp e hôm nào
Cuộc tình Nửa hồn thương đau
Bởi Màu kỷ niệm gọi nhau tìm về
Tóc Em chưa uá nắng hè
Lời tình viết vội hẹn về Cưới Em
Thương loài Hoa nở về đêm
Biết chăng Tâm sự của em não nề ?
Đón Khi người Lính trở về
Xin tròn tuổi loạn , Duyên thề thỏa mong
Ra đi Sương lạnh chiều đông
Ngày về Hoa rụng ven sông phủ mờ.
Xin Anh giữ trọn tình quê
Ngày tròn tuổi Lính lối về nở hoa
Em chờ Anh trở lại nhà
Trăng thanh bình: hát khúc ca khải hoàn
Nếu Anh đừng hẹn chiều hoang
Mùa chia tay khỏi vương mang nỗi buồn
Tình yêu ơi giã biệt luôn
Niệm khúc cuối, Lệ tình buồn xót xa
Những ngày xưa thân ái qua
Thì hãy Xin gọi nhau là cố nhân.
Xưa Em đi trên cỏ non
Lối về xóm nhỏ đường mòn ướt mưa
Gọi người yêu dấu về chưa,
Điệu buồn dang dở sao vừa lòng nhau?
Một ngày như mọi ngày sau
Nỗi buồn gác trọ vì đâu xa lìa?
Lối về đất Mẹ phân chia,
Đố ai tìm được lối...dzìa hay chưa?
Nhớ thương Ông lái đò xưa
Ngày trở về dưới cơn mưa dầm dề.
Cớ Sao không thấy Anh về?
Để em lỗi hẹn lời thề năm nao.
Tình yêu trả lại trăng sao
Chuyện hẹn hò đến nơi nào cũng xong!
Em ngủ trong một mùa đông
Tình ca, Nhạt nắng, Nỗi lòng người đi.
Thúy đã đi rồi buồn chi?
Ai ra xứ Huế nhớ đi lẹ về.
Phút đầu tiên, Qua cơn mê
Tình cô Gánh lúa nhớ về chiến binh
Nén hương yêu cho người tình
Đưa Em vào hạ chuyện mình với ta
Áo Anh sứt chỉ đường tà,
Mẹ Anh chết sớm...vợ già chưa khâu,
Cuối cùng cho một tình yêu
Cho nhau...Lệ đá cũng liều thế thôi.
Phiên gác đêm xuân ven đồi
Phút giao mùa đến Anh ngồi nhớ Em
Đồn vắng chiều xuân êm đềm,
Trên đồi xuân vắng chợt thèm...chút men.
Mùa xuân trên đỉnh bình yên,
Xuân họp mặt chúc Mẹ hiền yên vui
Tâm sự ngày xuân bùi ngùi,
Xuân tha hương đón, khó nguôi nỗi sầu
Cánh thiệp đầu xuân tặng nhau
Chúc xuân xin hát muôn câu vang lừng.
Ly rượu mừng uống không ngừng
Vui xuân nhắc nhở...xin đừng quên nhau.
Lê thị Hoài Niệm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét