TÌNH
QUÊ
Lê Thị
Hoài Niệm
Từ Anh
đi mãi mới về
Nên đành
lỗi hẹn lời thề năm xưa
Hôm ấy
Tháp Nhạn nhiều mưa
Sông
Ba dâng nước, bóng dừa soi nghiêng
Trông
Anh dáng vẻ ưu phiền
Trang
trải tâm sự oan khiên với đời
Xuân
Lộc anh chẳng nỡ rời
Quê
hương bỏ lại chơi vơi nỗi buồn
Đồng
Xuân, Chí Thạnh khơi nguồn
Đầm Ô
Loan vắng người thương đứng chờ.
Qua
Tuy An quá bơ vơ
Mằng
Lăng, Tuy Phước thẫn thờ lìa xa
Chóp
Chài mây phủ la đà
Hồ Sơn
tĩnh lặng ngân nga chuông chùa
Chiều
qua Thành phố Tuy Hòa
Mưa
giăng giăng lối mờ mờ bóng trăng
Đường
lên Nhạn Tháp khó khăn
Nhìn xuống
Ngọc Lãng băn khoăn vô lường
Chờ
sáng anh lại lên đường
Đà rằng
21 nhịp có nhường anh đi?
Phú
Lâm xa lúc xuân thì
Bây
giờ nơi đó cớ chi vẫn buồn?
Nhớ
chiếc áo trận phong sương
Bao năm
gắn bó chiến trường xông pha!
Bạn
anh mãi tận Hòa Đa
Chiều
qua Đông tác vô ga chờ tàu
Bao
nhiêu kỷ niệm úa nhàu
Tìm về
Mỹ Thạnh thấy xao xuyến lòng
Nhớ xưa
từ biệt Hoà Đồng
Đường
xa tiến bước nỗi lòng riêng mang
Bây
giờ nơi ấy còn chăng
Chùa
Trầm cây thị trái vàng thơm hương?
Anh đi,
bỏ lại người thương
Chiều
chiều ra đứng bên đường đợi ai?
Quốc
lộ Một, chặng đường dài
Nhanh
vượt Đèo Cả nhớ hoài Phú Yên.
Lê Thị
Hoài Niệm.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét