Thứ Bảy, 24 tháng 11, 2012

Thơ phỏng dịch: Around The Corner


Around The Corner
by Henson Towne

 

Around the corner I have a friend,
In this great city that has no end.
Yet days go by and weeks rush on,
And before I know it, a year is gone.

And I never see my old friend's face;
For life is a swift and terrible race.
He knows I like him just as well
As in the days when I rang his bell.

And he rang mine. We were younger then,
And now we are busy, tired men.
Tired with playing a foolish game,
Tired with trying to make a name.

"Tomorrow," I say, "I will call on Jim,
Just to show that I'm thinking of him."
But tomorrow comes-and tomorrow goes;
And the distance between us grows and grows.

Around the corner! Yet miles away...
"Here's a telegram, sir."
"Jim died today."
And that's what we get - and deserve in the end.
Around the corner, a vanished
friend!

 

 

NGAY GÓC PHỐ


Bạn hiền tôi ở ngay góc phố,
Đô thị rộng không có cuối đường.
Ngày rồi tuần cứ mãi trôi tuôn,
Chưa kịp thấy, năm tròn đã hết.

Tôi vẫn chưa gặp bạn thân thiết;
Cuộc sống nhanh, khủng khiếp chạy đua.
Ảnh biết tôi yêu ảnh có thừa
Như thủa nào chúng tôi lui tới,

Bấm chuông nhà gọi nhau ơi ới
Lúc đời trai trẻ mới hôm nào.

Bây giờ bận, mỏi mệt làm sao.
Mệt với những cuộc chơi ngu ngốc,

Mệt đuổi theo công danh lợi lộc.

Tôi nhủ lòng: “Mai sẽ gọi anh

Tỏ lộ lòng tôi nghĩ tới anh.”

Nhưng mai đến, mai đi tuốt luốt.

Khoảng cách chúng tôi xa dần thật.

Nơi góc phố! Vài dặm nơi kia…

“Điện báo đây, thưa ông, tin về

Người bạn ông hôm nay bạc phước.”

Đó là tất cả tôi nhận được

Xứng đáng những hứa hẹn cuối cùng.

Thành phố này ở ngay góc đường,

Người bạn hiền của tôi đã mất.

Hp-TnT 11/212012

(phỏng dịch Around The Corner by Henson Towne)

 

 

Đừng để ngày mai

 

Góc phố nhà tôi có bạn thân

Thành phố bao la chẳng ngõ cùng

Ngày lại tuần qua luôn gấp rút,

Ngoảnh lại giựt mình, đã hết năm.

Tôi chưa nhìn được mặt bạn thân.

Đời sống rượt nhau chạy…sút quần (khủng khiếp)

Nhưng Anh vẫn biết tôi thương ảnh,

Giống như ngày nào tôi đến thăm

Anh thường gợi nhớ lúc trẻ thơ

Ham muốn khiến tôi hết dại khờ

Tôi cố tập chơi trò ngu ngốc.

Cứ cố, cố làm sao có danh!

Tôi hứa ngày mai sẽ gọi Anh

Để nói thương Anh với lòng thành

Nhưng ngày mai này rồi mai nữa ,

Khoảng cách xa dần giữa tôi-Anh.

Nơi góc phố kia, phố rất gần

Chỉ chừng cây số, nhà bạn thân .

Hôm nay Bưu tá người đến báo:”

Tin dữ đến này, nhận nhé Ông:

Bạn ông vừa vĩnh viễn ra đi!”

Sau đó ông ta còn nói gì

Chỉ biết trong tôi, thôi đã hết!

Nơi góc phố này, Tôi mất Anh!!!!!!

3ca Hoài Niệm

 

Góc Phố vắng bóng người

Phố rộng lớn lê bước hoài không hết

Nhà bạn tôi buồn tẻ góc bên đường

Thời gian trôi vội vã chẳng xót thương

Năm mới đến chợt giật mình nuối tiếc

Bạn thân thương của một thời tha thiết

Bao năm qua biền biệt chẳng thấy nhau

Cuộc sống đua chen khủng khiếp lướt mau

Người ấy hiểu tôi vẫn còn nhung nhớ

Thuở niên thiếu tìm nhau lòng bỡ ngỡ

Mệt mỏi đường trần ngu ngốc si sân

Mơ công danh sự nghiệp tiếng xa gần

Đời nghiệt ngã đẩy tình hoài chẳng gặp

Hẹn với lòng mai gọi mong thấy mặt

Tỏ cùng người nỗi thương nhớ lâu nay

Ngày qua ngày lòng vẫn mãi đắm say

Rồi Xa thật tình xưa đành cách trở

Chỉ vài dặm ngay bên đường góc phố

Tin đưa về người đã biệt dương trần

Hôm nay đây đầu tôi chít khăn tang

Nơi góc phố bạn tôi không còn nữa.

Uyên Phương Minh Nguyệt

 

 

 

CHỈ MỘT GÓC ÐƯỜNG

 

Anh bạn tôi vẫn ở góc đường

Giữa lòng thành phố rộng thênh thang.

Ngày cứ qua đi, tuần lại đến.

Loáng thoáng mà năm mới đã sang.

Bạn với tôi vẫn chưa gặp mặt.

Ðời sống vội vã, luôn tất bật.

Bạn hiểu tình thân tôi chẳng phai

Mãi còn như ngày xưa, thuở trước.

Chúng tôi thường rung chuông nhà nhau

Lúc tóc xanh còn phủ mái đầu.

Bây giờ đây vừa mệt, vừa bận

Trong cuộc chơi danh vọng, bể dâu!

Tôi tự nhủ mai sẽ đến thăm

Ðể bạn thấy mình vẫn tình thân.

Nhưng mai đến, rồi đi, lặng lẽ.

Hai đứa tôi mãi cách xa dần!

Ở góc đường thôi, xa vạn dậm.

Hôm nay điện tín tôi vừa nhận:

Bạn đã qua đời! Nói gì hơn?

Phận số chúng tôi phải đón nhận.!

….

Góc đường vẫn đó.

Bạn tôi đâu!

Chẩm Tá Nhân

(phóng tác)

11/14/2012

Ngay góc đường
Ngay góc đường kia, nhà Bạn tôi
Phố vắng thênh thang từ lâu rồi
Ngày qua, tuần đến và tiếp nối
Chợt nghĩ đến thì, đã xa xôi

Quá lâu không gặp mặt bạn xưa
Đời sống vội vàng tựa thoi đưa
Bạn tôi hiểu thấu tình thân thiết,
Sẽ nhấn chuông thăm bạn cũng vừa

Thuở bé thường nhấn chuông nhà nhau
Giờ mệt đuổi theo lối sống giàu,
Chơi gian, giả dối không mệt mỏi
Danh vọng, nổi trôi kiếp Tằm, sâu.

"Ngày Mai" tự hứa sẽ gọi anh
Để cho anh biết: Tôi nhớ anh
Và ngày mai tới, ngày mai nữa
Xa cách dài thêm trôi quá ....nhanh

Ngay góc đường, nhưng .. hàng dặm xa
Tin khẩn báo: anh vĩnh viễn qua
Thầm nghĩ ngợi: đáng đời tôi nhá
Ngay góc phố: Anh đã biến xa
 
Diễm Chi
Sau lễ Tạ Ơn, Garden Grove. California

QUANH GÓC PHỐ

Tôi vẫn nhớ, chỉ vòng quanh góc phố
Bạn thân tôi, ở một chỗ đã quen
Ai cũng bận, hừng đông tới lên đèn
Thời gian bay, bon chen nên không thấy

Đời niên thiếu, bạn bè nay còn mấy
Nhớ ngày xưa, số đưa đẩy bên nhau
Tôi với anh, chung bao nỗi sướng, đau
Luôn tâm sự, đời luôn màu tha thiết

Tình bằng hữu, lòng cảm thông da diết
Khó mà tìm, người hiểu biết như anh
Nhưng bận rộn, vòng luẩn quẩn lợi danh
Sóng ngập đầu, đời đua tranh bao kiểu

Tôi vẫn thấy, đời tôi như còn thiếu
Sẽ gọi anh, tôi kiếu để ngày mai
Nhưng ngày mai, vẫn là mãi tương lai
Và chúng ta, tâm hồn dài xa cách
 

Hôm nay đây, cuộc đời sao đáng trách
Chẳng đợi chờ, trong ngõ ngách vẹo xiêu
Nhận hung tín, từ góc phố hoang liêu
Anh ra đi, vạt nắng chiều đã tắt

John Thụy


Bài "Around The Corner" hay quá, xin cho tui được góp phần phỏng dịch!
Cheeeers,
Hà Bá
Góc Phố Bên Đường
Ở góc phố tôi có người bạn cũ,
Giữa thành đô đường tấp nập dòng người
Tháng ngày qua đời hết tuổi đôi mươi,
Ngồi nhìn lại cả năm còn ấp ủ!
Làm sao gặp người bạn thân năm cũ,
Khi cuộc đời đầy nghiệt ngã bon chen,
Dù biết rằng tôi và bạn còn quen
Như ngày đó lúc tôi hay thăm bạn.
Nhớ ngày đó chưa bao giờ xa bạn,
Khi tôi vui cũng nghe tiếng bạn cười,
Mà giờ đây đời mệt mỏi không nguôi,
Lo danh lợi kiếp phù du tội lỗi!
 
Tôi thầm hứa: "Hay để mai sẽ gọi?"
Cho bạn thân biết mình vẫn nhớ anh
Nhưng ngày mai rồi cũng chẳng không thành!
Càng chồng chất nỗi xa xôi, tôi bạn!
Ôi quanh đó mà khác đâu ngàn dậm,
Vì ngày kia có thơ khẩn báo tin:
"Này ông ơi bạn ông đã qua đời!"
Giờ hối tiếc thôi cũng đành cam chịu!
Góc phố nhỏ vẫn tưng bừng tấp nập,
Mà bạn tôi nay khuất bóng đâu rồi...
o O o
Thoáng Dịch, Hà Bá Melbourne, 25 tháng 11, 2012

Không có nhận xét nào: