Thứ Năm, 4 tháng 11, 2010
MƯA CHIỀU
Mưa chiều tí tách rơi
Gõ xuống những mạch đời
Khơi lòng người viễn xứ
Giọt sầu lên chơi vơi
Mưa chiều đường sũng nước
Đôi chân bước ngập ngừng
Sợ đạp nhằm hồi ức
Một chiều mưa xa xăm
Mưa chiều, mưa lạnh căm
Không gian đắp chăn nằm
Dấu mình tìm hơi ấm
Phố buồn, Người đến thăm
Mưa chiều thật dễ thương
Muá vũ khúc Nghê thường
Bỗng trầm từng bong bóng
Thành tình ca du dương
Mưa chiều nép bờ tường
Lén nhìn đôi uyên ương
Chụm đầu cười rúc rích
Chan hòa mộng yêu đương
Mưa chiều buồn vấn vương
Người từ giã lên đường
Khoác vai màu áo trận.
Ngăn cộng, giữ quê hương.
Mưa chiều ôi thê lương!
Tin dữ từ chiến trường
Oai hùng! Người chiến sĩ
Hy Sinh. Đời tiếc thương
Mưa chiều chốn tha phương
Mưa xóa sạch bụi đường
Có cuốn trôi tâm sự
Nhân sinh cõi vô thường?
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét