Anh ở xóm Cồn em xóm Bóng
Cách nhau hai đứa một giòng sông
Con đò qua lại như hò hẹn
Níu cả đôi bờ nỗi nhớ mong
Mỗi ngày hai bữa em đi học
Anh cũng đưa em những chuyến đò
Chèo hết đò ngang sang đò dọc
Tóc huyền em trải những giòng thơ
Anh biết em về bên Trường Nữ
Áo trắng trinh nguyên ửng má hồng
Hương má thơm ngây mùi hoa bưởi
Có bóng hình ai trong mắt trong?
Rồi những mùa mưa dâng ngập nước
Lũ lụt tràn bờ cách đôi ta
Con đò năm xưa nằm héo hắt
Anh buồn chẳng thấy bóng em qua
Anh ở xóm Cồn em xóm Bóng
Muôn đời thương nhớ một giòng sông
Trời hỡi gây chi mùa chinh chiến
Để mãi thiên thu bặt cánh hồng !!!
Bài thơ vui để tặng NXV và được thi sĩ đặt tên
TÌNH NGƯỜI PHƯỚC HẢI
Tôi chẳng ở xóm Cồn hay Xóm Bóng
Để chiều chiều ra bến ngóng trông ai
Đò ngang chẳng nối tình dài
Gió sông chẳng thổi lộng vài tóc mây
Tôi "trú dân" bên này Phước Hải
"Xóm Mới " ngày nào đất bãi rừng mai
Thương ai nén tiếng thở dài
Bởi lời Mẹ doạ ra ngoài gặp...ma!
Tôi lớn dần theo ngày đông, tháng hạ
Thương tình người cho cả tình ta
Nha Trang phố biển hiền hoà
Bao nhiêu kỷ niệm giờ xa ngút ngàn
"Cảm" thơ tình của N XVạn
Chợt hiện về một thoáng Nha Trang
Ước gì có chuyến đò ngang
Rước người bên ấy... chèo sang bên này (?).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét