CHUYỆN TÌNH BUỒN
Trời
chiều giăng mây tím
Anh
ghé nhà thăm tôi
Ngọn
đèn vàng trước ngõ
Rọi
xuống đường lẻ loi
Anh
nhìn tôi cười nhẹ
Ru
hồn tôi chơi vơi
Tình
dâng lên vời vợi
Anh
đang gần bên tôi
Nắm
tay tôi nhẹ nhàng
Anh
ngập ngừng khẽ hỏi
Em
đã thôi hờn dỗi?
Đừng
để anh đơn côi.
Nhiều
lần đôi sánh đôi
Dưới
hàng me rợp lá
Theo
bước chân rộn rã
Hòa
tiếng cười mơ hoa
Đâu
ngờ anh từ giã
Một
ngày mưa nhạt nhòa
Mưa
rơi như lệ ứa
Quặn
lòng người yêu xa
Năm
tháng dài phôi pha
Cơn
sóng đời nghiệt ngã
Tưởng
cuốn trôi tất cả
Chuyện tình
đã cách xa
Chiều
trôi trong lặng lờ
Nghĩa
trang về thăm qua
Bên
mộ người xưa cũ
Buồn
thương, mắt lệ nhòa.
Lê Thị Hoài Niệm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét