Này
con hỡi! lắng nghe lời mẹ nói
Những
đứa con không sinh quán Nha trang
Mặc
dù con cắt rốn ở Houston
Nhưng
gốc gác vẫn là người dân Việt.
Nước
Việt Nam mẹ từng cho con biết
Dẫu
chưa đi từ Bắc đến Trung Nam
Trên
bản đồ con đã có lần xem
Hình
chữ S với bãi biển dài rất đẹp.
Quê
hương ta có rừng vàng biển bạc
Nhưng
rất buồn vì Cộng, mẹ bỏ đi
Biết
bao ngày mẹ đứng ở bên ni
Tâm
vẫn hướng về quê hương đất tổ.
Nhưng
con ơi! Việt Nam giờ thống khổ
Kể
từ khi “bọn bắc Cộng” xâm lăng
Chúng
bán từng mảnh đất để …riêng ăn
Xây
dinh thự trên máu xương người Việt.
Vạn
tiếng kêu than thật là thống thiết
Những
“dân oan” chịu trăm đắng ngàn cay
Đến
nông dân không còn đất để cày
Tạo
“qui hoạch”chúng cướp từng tấc đất.
Rừng
bạt ngàn chúng cho khai ‘bâu-xic”
Để
giặc Tàu vào phá nát rừng thiêng
Tàu
ngang nhiên làm thành lãnh thổ riêng
“Chính
phủ” Việt cũng không quyền bước đến.
Bãi
biển đẹp hàng vạn con cá chết
Bởi
Tàu phù thải chất độc từ Formosa
Những
nhà máy gây độc hại lan ra
Dân
hứng chịu, bọn cầm quyền bỏ mặc.
Nhưng
con ơi! mẹ phải rơi nước mắt
Khi
đọc tin Cộng bán nước cho Tàu
Trên
danh nghĩa là cho “mướn đặc khu”
Chín
chín (99) năm há chẳng là thế kỷ?
Đất
nước ta xưa Tổ Tiên gìn giữ
Chống
giặc Tàu thoát nô lệ ngàn năm
Bọn
Tàu phù vẫn ôm mộng xâm lăng
Cho
chúng “thuê” chẳng khác nào dâng đất(?)
Vân
Đồn, Bắc Vân Phong, Phú Quốc
Con
biết không? đó là những tuyến đầu,
Là
tiền đồn ngăn Trung Cộng hiểm sâu
Diệt
ảo mộng “di dân” vào đất Việt.
Vân
Đồn, Phú
Quốc
xa mẹ chưa lần được biết
Nhưng
Bắc Vân Phong mẹ đã đến thăm rồi
Nước
trong xanh núi bao bọc bên ngoài
Vùng
Vịnh đẹp của Khánh hòa quê mẹ.
Nếu
mai này Tàu làm “đặc khu” kinh tế
Thì
con ơi! coi như mất hết rồi,
Bọn
Tàu phù “di dân” đến khơi khơi
Như
hiện tại vào Nha trang thành phố.
Chúng
đến đâu giống như loài ở lỗ
Vốn
thiếu ăn từ muôn thưở đến giờ
Sinh
hoạt ồn ào mồm miệng nhí nhô
Mẹ
không muốn dân mình…lai chúng nó.
Chín
chín năm, con ơi! thời gian đó
Lớp
hậu sinh có chống nổi quân Tàu?
Chúng
sinh sôi nẩy nở giống như sâu
Chiếm
nước Việt không cần thêm viên đạn.
Bọn
Cộng bù nhìn vô cùng bình thản
Chúng
điêu ngoa lươn lẹo vẫn “bênh Tàu”
Mười
sáu chữ vàng, đồng chí thâm giao
Bởi
lẽ chúng đã nhận tiền bán đất.
Nhưng
may thay người dân đà ý thức
Đã
vùng lên chống đối “mướn đặc khu”
Không
cho Tàu làm lãnh địa riêng tư
Vớí
vùng chiến lược đường lưỡi bò chúng vẽ.
Hãy
góp tay gìn giữ nước non nhà
Nước
Việt Nam là của giống Việt ta
Không
thể để bọn bắc phương lấn chiếm.!
Nhớ
nghe con! đừng thờ ơ lãnh đạm
Đừng
ngồi nhìn: “chẳng phải việc của ta!”
Lãnh
đạo Cộng bán nước chẳng xót xa
Nhưng
dân Việt không thể làm nô lệ!
Lê
thị hoài Niệm.2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét