Trăng khuya, rừng
lạnh vắng hoe
“Thiên
đường lạc lối” trên xe ba người,
Người
Xứ Vạn, Xuân Hùng cười,
Chắp
tay Hoài Niệm: lạy Trời giúp cho.
Tối thui, đường lạ quanh co.
Khiến người ớn lạnh lòng lo quá chừng.
Anh
Hùng lái xe chẳng ngừng.
Biết
mình “đi lạc” giữa rừng nửa khuya.
“Thổ địa” mà cũng ..trật chìa,
Con
đường ...lạ quá lối dzìa nơi nao ?
Cũng
tại...mấy đứa đòi theo
“Làm
người tử tế, ôi chao! Cũng phiền”.
Anh Hùng nở nụ cười hiền,
Khi
tôi lo lắng coi chừng... cướp đêm,
Xứ
Vạn, Xuân Hùng dọa thêm:
“Chúng
mà xuất hiện chắc ..mềm như tương”
Người xứ Vạn làm thơ...đường
Tả
cảnh đi lạc giữa miền đất xa.
Cuối
cùng cũng về đến nhà
Sẵn
cơn đói bụng làm ...ba tô mì.
Anh Hùng cứ cười hì hì,
Chúng
tôi tá túc ngủ khì qua đêm.
Kỷ
niệm qua thật êm đềm,
Thỉnh
thoảng Anh gọi: đang tìm ...duyên mơ.
Nhưng tin buồn đến bất ngờ,
Anh
“đi đột ngột” thẫn thờ hồn tôi.
Anh
Hùng giã biệt cuộc đời.
Để
bao bạn hữu bùi ngùi tiếc thương.
Lòng
thành thắp một nén hương
Cầu linh hồn thoát về
nương đất lành.
Bên Anh có chị Ái Khanh.
Trước
sau rồi cũng Hùng-Khanh một nhà.
Thành kính phân
ưu.
LTHN 7/4/2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét