Nhìn cảnh Đà lạt
mù sương
Nao nao hồi ức đoạn
trường năm xưa
Nghĩa trang quạnh
quẽ chiều mưa
Thê lương ảm đạm tiễn
đưa ...người về
Mưa như muốn cuốn lời thề
Chôn vào huyệt lạnh đôi bờ tử sinh
Đà lạt, thành phố yên bình
Dấu yêu ấp ủ mộng tình chơi vơi
Chừ xa đã thật xa
rồi
Vương mang nỗi nhớ vun
bồi vào thơ
Năm xưa người đến bất
ngờ
“Phi bào, nón lệch thẫn thờ hồn tôi
Tình yêu chuỗi ngọc
tuyệt vời
Xây bao mộng đẹp vẽ
đời tương lai
Người vì bổn phận làm
trai
Góp công giữ nước non
đoài, biển xanh.
Chí trai nghiệp lớn
chưa thành
Chim bằng gãy
cánh nợ
vành khăn tang..
Đau thương cuộn vào hành trang
Cho người ở lại đeo
mang quặn lòng
Dẫu cho Đà Lạt trời trong
Cơn mưa không đến thương lòng riêng mang.
hoài niệm 2015