Ngày lễ Tạ ơn qua rồi trên đất Mỹ
Đọc bao lời thơ thú vị của Thi nhân
Lời tạ ơn đến tất cả những người thân
Đến bè bạn, ân nhân và ….Thượng đế!
Những mỹ từ được dùng nhiều vô kể
Những …ơn em như trời bể mênh mang
Ơn Mẹ cha lời cảm tạ muộn màng
Ơn Thầy giáo, ơn Quốc gia cứu nạn!
Những ân tình giúp ta khi hoạn nạn
Lời tri ân đâu phải đến hôm nay
Nhưng bởi ta đã ở đất nước này
Nên cảm tạ “Lễ Tạ Ơn” truyền thống.
Xin Tạ ơn tình người như biển rộng
Đến những người chiến sĩ chống quân gian
Những người hùng không quản ngại nguy nan
Để bảo vệ sự bình an cho đất nước.
Lời cảm tạ từ lâu chưa nói được
Tưởng dễ dàng nhưng vướng vấp tựa trèo non
Đại diện gia đình Mẹ xin Tạ ơn Con
Đến con gái, những đứa con yêu quí.
Con gái lớn, tâm hồn tràn nghiã khí
Tuổi vào đời, đã chọn nghiệp binh đao
Đời Lính gian lao, Con vẫn tự hào
Thay cha mẹ đáp đền ơn nước Mỹ.
Con gái út cũng noi gương cuả chị
Thiện nguyện giúp người tự ý từ tâm
AMERICORPS, những “chiến sĩ âm thầm”
Đem ánh sáng, ấm no cho người khốn khổ.
Lời Tạ ơn, Mẹ thành tâm thổ lộ
Đường các con đi mẹ ủng hộ hết lòng.
Ngày lại qua ngày Mẹ vẫn cầu mong
Cho thế giới HÒA BÌNH, người người HẠNH PHÚC!!!!
Thứ Năm, 25 tháng 11, 2010
Thứ Tư, 17 tháng 11, 2010
Thứ Năm, 4 tháng 11, 2010
MƯA CHIỀU
Mưa chiều tí tách rơi
Gõ xuống những mạch đời
Khơi lòng người viễn xứ
Giọt sầu lên chơi vơi
Mưa chiều đường sũng nước
Đôi chân bước ngập ngừng
Sợ đạp nhằm hồi ức
Một chiều mưa xa xăm
Mưa chiều, mưa lạnh căm
Không gian đắp chăn nằm
Dấu mình tìm hơi ấm
Phố buồn, Người đến thăm
Mưa chiều thật dễ thương
Muá vũ khúc Nghê thường
Bỗng trầm từng bong bóng
Thành tình ca du dương
Mưa chiều nép bờ tường
Lén nhìn đôi uyên ương
Chụm đầu cười rúc rích
Chan hòa mộng yêu đương
Mưa chiều buồn vấn vương
Người từ giã lên đường
Khoác vai màu áo trận.
Ngăn cộng, giữ quê hương.
Mưa chiều ôi thê lương!
Tin dữ từ chiến trường
Oai hùng! Người chiến sĩ
Hy Sinh. Đời tiếc thương
Mưa chiều chốn tha phương
Mưa xóa sạch bụi đường
Có cuốn trôi tâm sự
Nhân sinh cõi vô thường?
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)