Chủ Nhật, 11 tháng 4, 2010
ĐÔI NGẢ ĐÔI TA
Em hỡi! kể từ khi ta quen
Băn khoăn tự nhủ " nợ hay duyên"?
Em thường thủ thỉ "Anh Trăng sáng"
Soi rọi vào "hồn Em bóng đêm"
Anh đưa Em về giữa canh khuya
Gió đêm mơn nhẹ, nhưng lạ kìa
Đường khuya Anh cảm như vô tận
"Hạnh phúc" ở đâu lúc Em kề?
Từ lúc quen Em đến bây giờ
Thả hồn qua những áng văn thơ
Thơ Em...dữ dội như biển sóng
Cuồn cuộn xô anh.. dạt xa bờ
Nhiều khi Anh tự vấn con tim
Giựt mình khi thức giấc nửa đêm
Cớ chi lại giỡn đùa với sóng?
Sóng cuốn ra khơi biết đâu tìm?
Thôi nhé! xem như mình chưa quen
Đẩy lui bóng tối hãy ....lên đèn!
Đèn khuya thay thế vầng trăng sáng
"Trăng xa, đèn gần " nhớ nhé em?
Anh- Em mỗi kẻ một con đường
Tình thơ rồi cũng..nhẹ như sương
Trăng anh soi rọi vùng hạnh phúc
Mái ấm gia đình...trọn yêu thương!!!!!
CN
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét