Thứ Năm, 3 tháng 12, 2009

Gọi thầm








Anh ở đâu rồi, anh ở đâu?
Có nghe lời gọi khản cung sầu
Bao năm chất chứa niềm u uẩn
Dằn vặt, u hoài mãi canh thâu

Anh ở đâu rồi, anh có hay?
Mất anh từ cuối nẻo đường bay
Đong đưa phiền muộn theo năm tháng
Dỗ giấc đêm dài cậy men cay! 


   Anh ở đâu rồi, anh biết không?
Đau thương em dấu kín trong lòng
Võ vàng đơn lẻ năm canh lạnh
Hơi ấm tay người mãi ngóng trông!

Anh ở đâu rồi, anh thấu chăng?
Gối đêm sũng nước vết in hằn
Tình vui, tình nhớ, rồi tình biệt…
Nén chặt tình buồn muộn gối chăn!

Không có nhận xét nào: