LẠI MỘT
THÁNG TƯ
Lê Thị
Hoài Niệm
Tháng
Tư! lại một tháng Tư
Tháng
Tư nhắc nhớ tình người xa quê
Tháng
Tư nén uất vào thơ
Tháng
Tư lắm kẻ nằm mơ giật mình
Tháng
Tư giặc cộng cướp dinh
Tháng
Tư đỏ máu, đầu-mình lìa nhau.
Tháng
Tư thắp nến. Cúi đầu.
Tháng
Tư Tưởng Niệm nỗi đau ngút ngàn.
Tháng
Tư xưa, quân giặc tràn
Tháng
Tư Chính phủ đầu hàng! Thảm thay.
Tháng
Tư Anh bỏ đường bay
Tháng
Tư hoảng loạn sống ngày ngỡ đêm.
Tháng
Tư dù cố đi tìm
Tháng
Tư mất hút cánh chim lạc đàn
Tháng
Tư đau xót, ngỡ ngàng
Tháng
Tư khóc hận hỏi chàng nơi đâu?
Tháng
Tư Trời bắt xa nhau?
Tháng
Tư ngơ ngác đổi màu áo hoa
Tháng
Tư nước mắt nhạt nhòa
Tháng
Tư thảm cảnh mất cha, mất chồng.
Tháng
Tư bẻ gãy tình chung
Tháng
Tư hát khúc “Nghìn trùng chia xa”
Tháng
Tư gạo mục, bo bo
Tháng
Tư tem phiếu bán cho đầu người
Tháng
Tư tắt lịm tiếng cười
Tháng
Tư mưa đổ tiễn …đời còn chi?
Tháng
Tư nghiệt ngã sử ghi
Tháng
Tư bóp chết những gì đẹp xinh
Tháng
Tư “nhờ đảng quang vinh”?
Tháng
Tư tiền đổi, nhà mình…mất tiêu
Tháng
Tư cuộc sống liêu xiêu
Tháng
Tư lao động là chiêu đảng dùng
Tháng
Tư triệt tiêu “người hùng”
Tháng
Tư …từ đó chập chùng can qua
Tháng
Tư ngần ấy năm xa
Tháng
Tư nhìn lại quê ta, thở dài!
Tháng
Tư thay đổi bên ngoài
Tháng
Tư dân tính mãi hoài chia đôi
Tháng
Tư ôi! đất nước tôi
Tháng
Tư khi kể chuyện rồi có quên?
Lê thị
Hoài Niệm