Thơ: Hỏi tội
Lê thị hoài
Niệm
Chiều qua nhận được thư anh
Giật mình mà mắt long lanh
bồi hồi
“Thư anh bao lá nhận rồi
sao không một chữ trả lời cho anh?
Từ lâu ba..gom thư xanh
nay bắt quì gối hỏi anh: thằng nào
mà sao dám qua mặt…tao
gia trang vượt ngõ lén trao thơ tình?
Ngỡ ngàng cúi mặt lặng thinh
"K-B-C" đó thanh minh nỗi gì
ước chi gặp anh tức thì
hỏi cho ra lẽ viết chi vậy hè?
Ba đang tức tối, hăm he…
may mà có má bao che tội này
“lỗi đây đâu phải tại bay
Cũng tại thằng Lính đặt bày đó đa”!
Anh là người lính phương xa
Về qua thành phố thăm nhà bạn quen
Tình cờ gặp tôi anh khen
“đôi mắt biết nói, thêm duyên nụ cười”
Thẹn thùng đỏ mặt hổ ngươi
Tim nghe xao xuyến lời người Lính trao
Nghe anh kể chuyện ôi chao
Đời Lính gian khổ tự hào, mắt cay.
Giã từ bịn
rịn…chia tay
Giày- saut quay gót đếm dày nhớ thương.
Ngày ngày chân buớc đến trường
Mùa thi đang đợi ngại vương vấn tình
Bảng hổ chờ danh thí sinh
Mà thư anh đến muốn…rinh tôi về.
Tình thư Lính viết hẹn thề
ước nguyền trọn kiếp phu thê chung tình
Mong sao duyên đẹp chúng mình
Cho người Lính vững niềm tin vào đời
Dù cho tôi chẳng trao lời
Mình ên Lính viết cho người Lính …thương
hằng ngày chiến đấu sa trường
mồ hôi máu đổ đoạn đường chông gai
Lính vẫn mơ một tương lai
Có tôi sóng bước sánh vai cận kề
Ba đang hỏi tội...nhưng chờ
Ngày phép
đặc biệt Lính về ghé qua
Thưa cùng hai bên mẹ cha
Nhà binh đám cưới xe hoa.
Lính cười!
Lê Thị Hoài Niệm.