Thứ Sáu, 27 tháng 5, 2022




 

LỜI CẦU NGUYỆN CHO CÔ-TRÒ

tại Trường Tiểu học ROBB

 Lê Thị Hoài Niệm.


Cô suỵt khẽ:: Các con nằm xuống

Hãy lặng yên đừng có xôn xao


Để Cô ra ngoài xem sao

Còi báo động, kẻ lạ vào trường ta

 

Cánh cửa mở Cô ra khỏi lớp

Nhưng lặng người mắt, miệng cứng đơ

Run run cô gắng gào to:

“Hãy xin đừng bắn học trò của tôi!”

 

Các em nhỏ đang ngồi trong lớp

Chúng vô tư trong trắng như bông

Tuổi thơ xinh đẹp nụ hồng

Tung tăng đến lớp với lòng hân hoan

 

Này cô bé RAMIREZ xinh xắn

JO GARZA, RODRIGUEZ, CRUZ TORRES

Cậu LOPER, GARCIA hiền lành

CAZARES,NICOLE,CARMELO, ROJELIO….

 

Tiếng súng nổ Cô GARCIA giật bắn

Tràng âm thanh chát đắng theo sau

Cô, Trò khóc thét ôm nhau

Hứng từng viên đạn ngã nhào! Thương thay!

 

Tên sát thủ vào ngay lớp cạnh

Cô MIRELES đang chặn lối vào

Cứ như gà mẹ hôm nào

Bảo vệ con trẻ đánh nhào diều hâu.

 

Nhưng viên đạn chúng đâu có mắt

Cả Cô, Trò ruột thắt, thân đau

Kinh hoàng hồn xác lìa nhau

Đường về nước Chúa hỏi: sao thế này?

 

Tên sát thủ dẫu ngay đền tội

Nhưng mấy ai quên vội ngày này

Người thân, cha mẹ còn đây

Làm sao xóa sạch oán này cho con?

 

Bởi giới trẻ cuồng ngông, nông cạn

Lỗi gia đình, bè bạn, học đường?

Nơi nào dạy trẻ tình thương?

Sống Đời tốt đẹp bình thường người dân!

 

 

Lời cầu nguyện: vong thân tử nạn

Hãy bình an về chốn Thiên đường

Thương em ngấn lệ còn vương

Hai mốt nhân mạng! người thương nhớ hoài.

 

Mấy đêm nay nhiều nơi thắp nến

Lời kinh cầu vọng đến muôn phương

Ngủ ngoan: mười chín bé thương

Và hai cô giáo can trường, phục thay!.

 

Lê Thị hoài Niệm

Chủ Nhật, 15 tháng 5, 2022

 

Anh Huy Hoàng (1940-1991)

Tôi ở Nha trang nhiều năm, nhưng chưa bao giờ để ý rằng giữa con phố chính của thành phố, đường Độc Lập, đã hiện hữu một “trung tâm” nuôi dạy những trẻ em mồ côi, nghiện ngập và cả những đứa trẻ “bụi đời” đã từng làm nghề “bất chánh” để tồn tại trong xã hội.

 

Mãi đến khi chúng tôi về dạy tại trường Nam Nha Trang năm 72, Cô giáo Sương, cô bạn dạy cùng trường có hỏi ý: “bạn rào rảnh, mà thích làm việc xã hội, hãy đến dạy dùm mấy đứa trẻ buị đời một vài bữa trong tuần ?”. Thật tình lúc đó chúng tôi cũng ngạc nhiên lắm, hỏi lại bạn về nơi đó? Thì S trả lời là có một người phụ trách nuôi dạy các trẻ bụi đời tại khu phố Độc Lập, gần nhà bạn ấy và có ý nhờ vả các Cô giáo phụ giúp .

 

Chúng tôi hơi ngỡ ngàng khi đến nơi lần đầu tiên. Đó là tiệm sách nhỏ có tên Huy Hoàng, nằm ngay trên đường Độc Lập, đối diện xéo xéo Nhatrang hotel. Nói là “trung tâm” cho oai, chứ “cơ sở” chẳng có gì cả, căn gác lửng xập xệ, phía sau là cái garage không sử dụng, nhưng rất bề bộn, vậy mà chứa đến vài chục “ông thần con”, và “Giám đốc điều hành trung tâm” đó có tên Huy Hoàng. Nơi đây mọi chi phí điều hành đều được hội “Hoàn cầu khải Tượng (World Vision)” tài trợ. Hình như hội này trực thuộc Hội Thánh Tin lành Việt Nam, chuyên giúp đỡ trẻ em có hoàn cảnh khó khăn, con mồ côi và trẻ bị thất lạc gia đình….

 

Anh Huy Hoàng lúc đó còn trẻ lắm, hơn bọn cô giáo mới ra trường chúng tôi khoảng hơn chục tuổi. Tôi không thế xác định chính xác năm sanh, nhưng khoảng 1940.

 

Tôi thật sự không biết nhiều về sinh hoạt của anh Huy Hoàng, vì tôi chỉ giúp anh dạy bọn trẻ vào ngày cuối tuần. Thỉnh thoảng những ngày trong tuần có dịp đi ngang qua, tôi cũng ghé vào “thăm”, nhưng ít khi gặp được anh Huy Hoàng, ngoài chị Hoàng đứng bán sách và người quản lý tên Tâm là thường trực nơi đó. Thảng hoặc thấy thêm người ra vô, khi thì vài ông mặc đồ Lính, khi thì mặc đồ civil án ngữ trên căn gác xép nhưng không tò mò hỏi xem …họ là ai?. Hôm nào đang dạy mà gặp lúc cu cậu nào đó đang lên cơn nghiện la hét, nhìn anh Tâm và một người nữa-quên tên, đè đứa bé cho nó không vùng vẫy được, chờ nó qua cơn nghiện mà thương cảm.

 

Chúng tôi 4 đứa gồm Sương, Phúc, Thành và tôi thay phiên nhau dạy bọn trẻ giúp anh Huy Hoàng, vì thấy anh rất có tinh thần phục vụ xã hội, lại thấy ”tội nghiệp”những đứa trẻ. Có đứa có lý lịch  con nhà đàng hoàng, dù còn nhỏ, nhưng lỡ sa ngã, bước vào con đường nghiện ngập nên …bỏ nhà đi hoang, buổi tối chúng nó ngủ bờ ngủ bụi, bữa đói bữa no, nên dễ trở thành những tên “cướp giựt” ngoài đường phố. Nghe anh Huy Hoàng nói nhiều buổi tối chính anh và anh Tâm chạy xe đi vòng vòng thành phố và “hốt” chúng nó về nuôi cơm, dạy chữ và cai nghiện, nên cần sự trợ giúp các cô giáo chúng tôi là vậy.

 

Mãi đến những ngày đầu năm 75, thì chúng tôi không còn phụ trách dạy giúp cho trung tâm nữa, một phần vì chúng tôi bận việc, một phần vì các “trẻ bụi  đời” tản mác đi hết.  Trung tâm “bị” dẹp bỏ ngay khi thành phố có chính quyền mới và tiệm sách cũng bị đổi chủ và bán toàn sách “cách mạng”..

 Nhưng có điều làm cá nhân tôi giật mình: có vài đứa trẻ trong đám bụi đời được chúng tôi đọc truyện cho nghe, dạy đọc chữ, làm toán…,  lại là những tên “nằm vùng” cho Cộng sản. Có hôm đang đi trên đường, tự nhiên có người “bộ đội” đi xe Honda, cặp sát xe đạp của tôi, rồi hỏi lớn: Cô còn nhớ em không? Em ở “trung tâm bụi đời” chú Hoàng nè!. Hú hồn!  May mà những ngày dạy dỗ chúng nó, không làm điều gì…sai trái với chúng. Không biết anh Huy Hoàng có biết mình đã từng nuôi dưỡng “Cộng sản nằm vùng”?

Và sau những ngày tháng đó, mọi sinh hoạt và con người cũng đổi khác. Có vài lần  tôi ghé thử vào tiệm sách đó, thấy cũng buồn, anh chị Huy Hoàng đã không còn ở đó. Họ ở đâu thì chúng tôi cũng không có thì gìờ để hỏi thăm. Mãi nhiều năm về sau này, được bạn bè nói lại là anh Huy Hoàng đã giã từ cuộc sống vì một cơn đột qụy, đâu khoảng năm 1990 hay 91 gì đó. Cũng xong một kiếp người. Chắc Anh Huy Hoàng đã đầu thai kiếp khác, nếu không về nước Chúa an hưởng đời đời.  Và hai cô bạn của tôi: Phúc và Thành cũng đã thành người thiên cổ, và hai người phụ trách trung tâm cũng không biết lưu lạc nơi nào?.

Lê thị Hoài Niệm.2022

 

 

Thứ Hai, 9 tháng 5, 2022

 



Mọi người đều phải chết

 

Những ...so sánh để biết, nhất là những người "kiêng cữ" quá độ, vì ai cũng phải .....chết.... hahahaha....

( có....thơ tiếng Việt do Lê thị Hoài Niệm..dịch đính kèm bên dưới)

 

We have all got to die...

My Mother always said this old saying “Eat drink and be merry for tomorrow you may die…….. This is why…..

Eat whatever you like because you will still die; don't allow motivational speakers to deceive you.

1. The inventor of the treadmill had died at the age of 54.

2. The inventor of gymnastics died at the age of 57.

3. The world bodybuilding champion died at the age of 41.

4. The best footballer in the world, Maradona, died at the age of 60.

BUT

5. The KFC inventor died at 94.

6. Inventor of Nutella brand died at the age of 88.

7. Imagine, cigarette maker Winston died at the age of 102.

8. The inventor of opium died at the age of 116 in an earthquake.

9. Hennessy inventor died at 98.

How did doctors come to the conclusion that exercise prolongs life?

The rabbit is always jumping up and down, but it only lives for 2 years, and the turtle that doesn’t exercise at all lives for 400 years.

So, take some rest, chill, stay cool, eat, drink and enjoy your life. You will still die one day ....

Author Unknown.

 

Mọi Người Đều...Phải Chết

Lê thị Hoài Niệm (dịch)

 

Mẹ tôi luôn nói câu xưa như trái đất

Muốn uống ăn gì cứ thoải mái thôi

Rằng mai mốt sẽ...tiêu đời

Sống cho mình, ...đừng nghe lời người ta!

 

"Người phát minh " ra máy đi bộ

Đã...chết vào tuổi độ 54

Người chuyên thể dục...nhuyễn nhừ

Mới 57 tuổi ra người cõi trên.

 

Đoạt kỷ lục đứng đầu thế giới

Có thân hình ngực nở, eo thon

Nhưng...chết ở tuổi rất non

Mới 41 chẵn, đi đoong ai ngờ.

 

Người cầu thủ đá banh số một

Maradona chạy giỏi... hoàn cầu

Nhưng rồi chẳng sống được lâu

Cũng mới ...60 đi chầu Diêm vương

 

Nhưng người sáng lập ra gà (chiên) rán (KFC)

Sống chán rồi, đi tuổi....94

Người chế Nutella brand

Chết tuổi 88 cũng an phận đời.

 

Winston khói thuốc mời gợi cảm

Ông chủ này chết tuổi....102

Người chế thuốc phiện ....hút hoài(?)

Động đất...chết 116 tuổi ngoài đó nha

 

Ông chế rượu Hennessy thứ thiệt

98 năm mới...triệt cuộc đời

Đâu dễ gì...chết khơi khơi

Bác sĩ dám kết: "tập thể dục" hoài sống lâu?

 

Như cô Thỏ nhảy lên nhảy xuống

Nhảy luôn tuồn sống chỉ...2 năm

Chị Rùa chỉ biết..ăn nằm

Sống dai, sống khỏe 400 năm cuộc đời.

 

Thôi thì cứ sống đời ...thoải mái

Thích thứ gì...xơi tái cho xong

Lo toan chỉ nặng cõi lòng

Trước sau...cũng Chết. Thong dong tháng ngày.

hahahahaha....

 

Lê thị hoài Niệm (thông dịch dật bài viết không biết tác giả)