Ở đời nhiều chuyện tréo ngoe
Người
Việt tị nạn mãi khoe Cờ vàng
Dẫu
rằng “đất nước tan hàng”
Cờ
Vàng vẫn giữ vẫn mang theo đời
Biểu
tình, Quốc hận, …vui chơi
Cờ
vàng theo gió rợp Trời tung bay
Kẻ
nào động tới…biết tay (?)
Nhưng
nay “ủng hộ Black lives me-tờ”!
Cái
bọn phá hoại, đốt cờ
Cướp
của, tiêu hủy cơ đồ America
Vậy
thì “chính nghĩa” đâu ra?
Cờ
vàng thì giữ, cờ Hoa …chẳng cần?
Nước
Mỹ là chốn “dung thân”
“Tị
nạn cộng sản” đã ngần ấy năm.
Quê
hương đất Việt xa xăm
Chỉ
có nước Mỹ âm thầm nuôi ta.
Giàu
có, cuộc sống xa hoa
Nghèo
hèn, bệnh hoạn …tiền già ấm tay.
Có
ai “kỳ thị” nơi đây?
“Đi
đòi công lý” để bày mưu gian
Mỹ
đen, Mỹ đỏ, Mỹ vàng…
Đều
là người Mỹ, chẳng màng màu da.
Cuộc
sống là phải vươn xa
Nhếch
nhác, lười biếng bê tha học hành
Tiếng
“mẹ đẻ” đọc chẳng rành
Làm
sao tốt nghiệp được ngành học cao?
“Kỳ
thị” cứ vịn cớ vào
“Đổ
thừa”, vu khống, rêu rao than phiền.
“Black
lives” thống trị khắp miền
Tổng
thống, tài tử… bạc tiền muôn thiên.
“Chủ
nghĩa xã hội” ưu tiên
Chúng
đang rao giảng huyên thuyên từng giờ
Có
đâu là chuyện bất ngờ
“Nghiền
nát nước Mỹ” chủ đề tung hô.
“Black
lives…” tổ chức quy mô
Cớ
sao lắm kẻ hồ đồ . Ngạc nhiên
Một
nhóm “con rồng cháu tiên”
Ủng
hộ bờ lắc chắc… ghiền màu da?
Chứ
chạy cộng sản …chết cha
Vượt
biên, vượt biển, rừng già…vượt luôn
Bao
năm bị nhốt trong… chuồng
“Học
tập cải tạo” vạn đường gian nan
Cộng
sản hành hạ phũ phàng
Mơ
đến đất hứa an toàn tấm thân….
Bây
giờ chẳng nhớ ân nhân(?)
Vội
quên quá khứ vạn phần đau thương.
Ủng
hộ bờ lắc …tai ương,
Đốt
phá thiêu hủy thiên đường Cờ Hoa.
Mai
này Cộng sản chiếm nhà
Cha
con hết lối chạy ra, chạy vào?
Chắc
còn một lối…âm tào
Diêm
vương chờ sẵn đón chào đó thôi.
Thời
đại quỷ dữ…lên ngôi
Chạy
nạn cộng sản, đón đời…bờ lắc lai.!
Thở
dài! Ô hô!Thiện tai!
Lê
Thị Hoài Niệm