Thứ Năm, 9 tháng 3, 2017

TỰ KHAI

Thời tiết gì đâu cứ đổi hoài
Khiến người...cao tuổi bịnh dài dài
Nay đau, mai lạnh, ngày kia ốm
Phong thấp, tê tay, người mệt nhoài.

Thót người nghe bạn nói hư...thai.
Úi trời già chát “con gì” đây?
Bạn cười thông cảm: “bộ bà...điếc?
Dùng bảo hiểm già đi khám...tai!!!”.

Bạn đến chơi nhà tặng khô nai
Thơm lừng, hấp dẫn cứ muốn nhai
Nhưng e răng- nai đều ...xuống hố
Bởi lúc đánh răng- nói chuyện hoài.

Buổi sáng đặt chân bước xuống giường
Gối rùn không đứng vững trước gương
Hèn chi một dạo... nhà thơ lớn
Cứ hỏi vì sao: “chân anh run?”

“Nắm chắc tay nhau mình đi chung
Cớ gì ...giựt giựt cứ như khùng ?”
Ông ơi! tôi muốn cầm tay lắm
Nhưng “bác sân” rồi (parkinson), nên tay rung!.”

Thằng cháu đu vai, níu tóc mừng
Nghịch đùa lấy tay xoa lung tung
Ngây thơ, ngọng nghịu cu cậu phán:
“Chỗ ây chọc dóc, chóc âu bà?”

Đọc báo, nhìn vào mắt trổ hoa
Chữ nào cũng muốn tránh xa ta
Lục lọi khắp phòng tìm kính đọc
Chồng khèo: đeo kính thấy… nhăn da!!!hahaha…

Bạn bè đồng cảnh nhiều lắm đa
Đau lưng nhức mỏi cứ rầy rà
Họp hành bạn cũ “feel”còn trẻ
Đi chợ “đít cao”(discount) tự khai…già

Chuyện nhớ chuyện quên cứ ghé qua
Nhắc chừng “SUN-SET VIỆN” thế …nhà?
Thế nên Thể dục đừng…lỗi hẹn
TÂM AN. Thân bệnh chỉ…vòng ngoài

Tuổi trẻ vào đời xây tương lai
Hạc, vàng chớ hẹn...đến  ngày mai
Sớm mai thức dậy còn...hít thở
Cảm tạ Phật Trời! số chưa... “đai”(die)!


Lê thị Hoài Niệm.2017