Thứ Ba, 28 tháng 5, 2013

ĐÔI NGẢ ĐÔI TA


 
Em hỡi! kể từ khi ta quen
Băn khoăn tự nhủ "nợ hay duyên"?
Em thường thủ thỉ "Anh Trăng sáng"
Soi rọi vào "hồn Em bóng đêm"

Anh đưa Em về… lúc nửa khuya
Gió đêm mơn nhẹ những câu thề
Đường khuya Anh cảm như vô tận
"Hạnh phúc" ở đâu lúc Em kề?

Từ lúc quen Em đến bây giờ
Thả hồn qua những áng văn thơ
Thơ Em... dữ dội như biển sóng
Cuồn cuộn xô anh... dạt xa bờ

Nhiều khi Anh tự vấn con tim
Giựt mình khi thức giấc nửa đêm
Cớ chi lại giỡn đùa với sóng?
Sóng cuốn ra khơi biết đâu tìm (có bữa chìm)

Thôi nhé! xem như mình chưa quen
Đẩy lui bóng tối hãy... lên đèn!
Đèn khuya thay thế vầng trăng sáng
"Trăng xa, đèn gần !" nhớ nhé em?

Anh - Em mỗi kẻ một con đường
Tình thơ rồi cũng... nhẹ như sương
Trăng anh soi rọi vùng hạnh phúc
Mái ấm gia đình... trọn yêu thương!

Hoài niệm
5/13.
 

THƠ XƯỚNG-HỌA

Xướng

 Tình Mong

Trời thường ảm đạm lúc vào đông
Nuối tiếc làm sao ánh nắng hồng
Cảnh cũ còn đây người chẳng thấy
Vườn xưa vẫn đó bóng thì không
Em luôn giữ mãi câu thề hẹn
Anh đã quên rồi chữ nhớ mong
Lặng lẽ một mình nơi bến vắng
Tình khi được gặp thoả tâm lòng

Song Phượng

 Họa

 TÌNH BIỂN

Gợn sóng lăn tăn, trời rạng đông
Êm êm gió nhẹ ráng mây hồng
Dừa xanh đan lối tàn (cây) dày đặc
Cát trắng phẳng lì bãi trống không
Mắt biếc sáng nào thôi vọng tưởng
Môi hồng chiều ấy chẳng hoài mong
Mai kia nếu có về thăm biển
Kỷ niệm chôn sâu đỡ quặn lòng

LT Hoài Niệm

 

 

BÃI CHIẾN CHIỀU XƯA - NGƯỜI LÍNH TRỞ VỀ

thơ khởi của Nguyên Bông
BÃI CHIẾN CHIỀU XƯA

 


Anh nằm đó, tênh hênh ngày đỏ lửa?
Áng mây chiều bàng bạc chẳng thèm trôi!
Bạn bè đâu khi kiệt sức tàn hơi?
Đường sanh tử, mơ màng trong ngõ tối…
 Đêm dần xuống, hoa trăng vờn muôn lối,
Chiến trường xưa lấp lánh ánh sao rơi.
Bao hạ trắng đến thu vàng qua vội,
Xác thân tàn quyện lấy mảnh tình si!...
 Nghe trong gió tiếng cầu hồn tử sĩ,
Thoảng đâu đây hương tỏa khói nhang mời!
Chiều bảng lảng có còn chi để đợi,
Dương gian này, âm cảnh đó bao xa?…
 Kia ngọn cỏ phai dần màu xanh lá,
Tiết đông về thêm buốt cả tim côi!
Bao khuya vắng giữa khung trời xa lạ,
Chỉ mình anh lặng lẽ ngắm trăng trôi?…
Nguyên Bông,
05-27-2013.

thơ họa của HOÀI NIỆM 

NGƯỜI LÍNH TRỞ VỀ
 
 

Đời Lính chiến băng mình trong khói lửa
Sống gian nan mặc tuổi trẻ dần trôi
Ngày hành quân mệt thở chẳng ra hơi
Đêm lùng địch đâu ngại gì tăm tối

 Đường Anh đi không hoa vàng đưa lối
Từng đêm đen chờ ánh hỏa châu rơi
Nhớ thương ai muốn nói cứ nghẹn lời
Mảnh tình vỡ, người bỏ đi rất vội.

 Người Chiến Sĩ hy sinh không tiếc nuối
Dối gian kia mặc người cứ gọi mời
Vẫn một lòng đền đáp nước non ơi
Dù quê cũ bóng Mẹ hiền ngóng đợi

 Mơ một ngày chiến thắng về trẩy hội
Để vầng trăng không cảm thấy đơn côi
Nhưng mộng đời không êm ả lặng trôi
Người Lính chiến giờ dung thân đất lạ.

Lê thị Hoài Niệm.
5/28/13