Thứ Bảy, 24 tháng 11, 2012

Thơ phỏng dịch: Around The Corner


Around The Corner
by Henson Towne

 

Around the corner I have a friend,
In this great city that has no end.
Yet days go by and weeks rush on,
And before I know it, a year is gone.

And I never see my old friend's face;
For life is a swift and terrible race.
He knows I like him just as well
As in the days when I rang his bell.

And he rang mine. We were younger then,
And now we are busy, tired men.
Tired with playing a foolish game,
Tired with trying to make a name.

"Tomorrow," I say, "I will call on Jim,
Just to show that I'm thinking of him."
But tomorrow comes-and tomorrow goes;
And the distance between us grows and grows.

Around the corner! Yet miles away...
"Here's a telegram, sir."
"Jim died today."
And that's what we get - and deserve in the end.
Around the corner, a vanished
friend!

 

 

NGAY GÓC PHỐ


Bạn hiền tôi ở ngay góc phố,
Đô thị rộng không có cuối đường.
Ngày rồi tuần cứ mãi trôi tuôn,
Chưa kịp thấy, năm tròn đã hết.

Tôi vẫn chưa gặp bạn thân thiết;
Cuộc sống nhanh, khủng khiếp chạy đua.
Ảnh biết tôi yêu ảnh có thừa
Như thủa nào chúng tôi lui tới,

Bấm chuông nhà gọi nhau ơi ới
Lúc đời trai trẻ mới hôm nào.

Bây giờ bận, mỏi mệt làm sao.
Mệt với những cuộc chơi ngu ngốc,

Mệt đuổi theo công danh lợi lộc.

Tôi nhủ lòng: “Mai sẽ gọi anh

Tỏ lộ lòng tôi nghĩ tới anh.”

Nhưng mai đến, mai đi tuốt luốt.

Khoảng cách chúng tôi xa dần thật.

Nơi góc phố! Vài dặm nơi kia…

“Điện báo đây, thưa ông, tin về

Người bạn ông hôm nay bạc phước.”

Đó là tất cả tôi nhận được

Xứng đáng những hứa hẹn cuối cùng.

Thành phố này ở ngay góc đường,

Người bạn hiền của tôi đã mất.

Hp-TnT 11/212012

(phỏng dịch Around The Corner by Henson Towne)

 

 

Đừng để ngày mai

 

Góc phố nhà tôi có bạn thân

Thành phố bao la chẳng ngõ cùng

Ngày lại tuần qua luôn gấp rút,

Ngoảnh lại giựt mình, đã hết năm.

Tôi chưa nhìn được mặt bạn thân.

Đời sống rượt nhau chạy…sút quần (khủng khiếp)

Nhưng Anh vẫn biết tôi thương ảnh,

Giống như ngày nào tôi đến thăm

Anh thường gợi nhớ lúc trẻ thơ

Ham muốn khiến tôi hết dại khờ

Tôi cố tập chơi trò ngu ngốc.

Cứ cố, cố làm sao có danh!

Tôi hứa ngày mai sẽ gọi Anh

Để nói thương Anh với lòng thành

Nhưng ngày mai này rồi mai nữa ,

Khoảng cách xa dần giữa tôi-Anh.

Nơi góc phố kia, phố rất gần

Chỉ chừng cây số, nhà bạn thân .

Hôm nay Bưu tá người đến báo:”

Tin dữ đến này, nhận nhé Ông:

Bạn ông vừa vĩnh viễn ra đi!”

Sau đó ông ta còn nói gì

Chỉ biết trong tôi, thôi đã hết!

Nơi góc phố này, Tôi mất Anh!!!!!!

3ca Hoài Niệm

 

Góc Phố vắng bóng người

Phố rộng lớn lê bước hoài không hết

Nhà bạn tôi buồn tẻ góc bên đường

Thời gian trôi vội vã chẳng xót thương

Năm mới đến chợt giật mình nuối tiếc

Bạn thân thương của một thời tha thiết

Bao năm qua biền biệt chẳng thấy nhau

Cuộc sống đua chen khủng khiếp lướt mau

Người ấy hiểu tôi vẫn còn nhung nhớ

Thuở niên thiếu tìm nhau lòng bỡ ngỡ

Mệt mỏi đường trần ngu ngốc si sân

Mơ công danh sự nghiệp tiếng xa gần

Đời nghiệt ngã đẩy tình hoài chẳng gặp

Hẹn với lòng mai gọi mong thấy mặt

Tỏ cùng người nỗi thương nhớ lâu nay

Ngày qua ngày lòng vẫn mãi đắm say

Rồi Xa thật tình xưa đành cách trở

Chỉ vài dặm ngay bên đường góc phố

Tin đưa về người đã biệt dương trần

Hôm nay đây đầu tôi chít khăn tang

Nơi góc phố bạn tôi không còn nữa.

Uyên Phương Minh Nguyệt

 

 

 

CHỈ MỘT GÓC ÐƯỜNG

 

Anh bạn tôi vẫn ở góc đường

Giữa lòng thành phố rộng thênh thang.

Ngày cứ qua đi, tuần lại đến.

Loáng thoáng mà năm mới đã sang.

Bạn với tôi vẫn chưa gặp mặt.

Ðời sống vội vã, luôn tất bật.

Bạn hiểu tình thân tôi chẳng phai

Mãi còn như ngày xưa, thuở trước.

Chúng tôi thường rung chuông nhà nhau

Lúc tóc xanh còn phủ mái đầu.

Bây giờ đây vừa mệt, vừa bận

Trong cuộc chơi danh vọng, bể dâu!

Tôi tự nhủ mai sẽ đến thăm

Ðể bạn thấy mình vẫn tình thân.

Nhưng mai đến, rồi đi, lặng lẽ.

Hai đứa tôi mãi cách xa dần!

Ở góc đường thôi, xa vạn dậm.

Hôm nay điện tín tôi vừa nhận:

Bạn đã qua đời! Nói gì hơn?

Phận số chúng tôi phải đón nhận.!

….

Góc đường vẫn đó.

Bạn tôi đâu!

Chẩm Tá Nhân

(phóng tác)

11/14/2012

Ngay góc đường
Ngay góc đường kia, nhà Bạn tôi
Phố vắng thênh thang từ lâu rồi
Ngày qua, tuần đến và tiếp nối
Chợt nghĩ đến thì, đã xa xôi

Quá lâu không gặp mặt bạn xưa
Đời sống vội vàng tựa thoi đưa
Bạn tôi hiểu thấu tình thân thiết,
Sẽ nhấn chuông thăm bạn cũng vừa

Thuở bé thường nhấn chuông nhà nhau
Giờ mệt đuổi theo lối sống giàu,
Chơi gian, giả dối không mệt mỏi
Danh vọng, nổi trôi kiếp Tằm, sâu.

"Ngày Mai" tự hứa sẽ gọi anh
Để cho anh biết: Tôi nhớ anh
Và ngày mai tới, ngày mai nữa
Xa cách dài thêm trôi quá ....nhanh

Ngay góc đường, nhưng .. hàng dặm xa
Tin khẩn báo: anh vĩnh viễn qua
Thầm nghĩ ngợi: đáng đời tôi nhá
Ngay góc phố: Anh đã biến xa
 
Diễm Chi
Sau lễ Tạ Ơn, Garden Grove. California

QUANH GÓC PHỐ

Tôi vẫn nhớ, chỉ vòng quanh góc phố
Bạn thân tôi, ở một chỗ đã quen
Ai cũng bận, hừng đông tới lên đèn
Thời gian bay, bon chen nên không thấy

Đời niên thiếu, bạn bè nay còn mấy
Nhớ ngày xưa, số đưa đẩy bên nhau
Tôi với anh, chung bao nỗi sướng, đau
Luôn tâm sự, đời luôn màu tha thiết

Tình bằng hữu, lòng cảm thông da diết
Khó mà tìm, người hiểu biết như anh
Nhưng bận rộn, vòng luẩn quẩn lợi danh
Sóng ngập đầu, đời đua tranh bao kiểu

Tôi vẫn thấy, đời tôi như còn thiếu
Sẽ gọi anh, tôi kiếu để ngày mai
Nhưng ngày mai, vẫn là mãi tương lai
Và chúng ta, tâm hồn dài xa cách
 

Hôm nay đây, cuộc đời sao đáng trách
Chẳng đợi chờ, trong ngõ ngách vẹo xiêu
Nhận hung tín, từ góc phố hoang liêu
Anh ra đi, vạt nắng chiều đã tắt

John Thụy


Bài "Around The Corner" hay quá, xin cho tui được góp phần phỏng dịch!
Cheeeers,
Hà Bá
Góc Phố Bên Đường
Ở góc phố tôi có người bạn cũ,
Giữa thành đô đường tấp nập dòng người
Tháng ngày qua đời hết tuổi đôi mươi,
Ngồi nhìn lại cả năm còn ấp ủ!
Làm sao gặp người bạn thân năm cũ,
Khi cuộc đời đầy nghiệt ngã bon chen,
Dù biết rằng tôi và bạn còn quen
Như ngày đó lúc tôi hay thăm bạn.
Nhớ ngày đó chưa bao giờ xa bạn,
Khi tôi vui cũng nghe tiếng bạn cười,
Mà giờ đây đời mệt mỏi không nguôi,
Lo danh lợi kiếp phù du tội lỗi!
 
Tôi thầm hứa: "Hay để mai sẽ gọi?"
Cho bạn thân biết mình vẫn nhớ anh
Nhưng ngày mai rồi cũng chẳng không thành!
Càng chồng chất nỗi xa xôi, tôi bạn!
Ôi quanh đó mà khác đâu ngàn dậm,
Vì ngày kia có thơ khẩn báo tin:
"Này ông ơi bạn ông đã qua đời!"
Giờ hối tiếc thôi cũng đành cam chịu!
Góc phố nhỏ vẫn tưng bừng tấp nập,
Mà bạn tôi nay khuất bóng đâu rồi...
o O o
Thoáng Dịch, Hà Bá Melbourne, 25 tháng 11, 2012

Thứ Năm, 22 tháng 11, 2012

Tâm thư cho ai chưa quen


Tôi sinh ra hôm hăm ba, năm Thân.  Hai anh tôi lên năm , lên ba. Me tôi sinh thêm con trai trong khi không ai mong. Me tôi thương con nên hay mua cam , nho cho tôi ăn. Năm tôi lên năm , Ba tôi chưa cho tôi đi chơi riêng, trong khi hai anh tôi đi rong chơi liên miên ngay trong sân ga. Nhưng khi tôi thưa : “  Xin ba thương con , cho con đi vô nông trang anh Tư Đang ăn ..khoai lang. Ba không lo con đi lang thang chơi hoang”  nghe tôi than Ba tôi cho đi, nhưng kêu hai anh theo lo cho tôi, không nên chia phe gây nhau.

Hai anh tôi nghe theo Ba, nhưng không ưa tôi nên xăm xăm đi riêng. Khi vô nông trang chia phe  chơi banh, nhưng chân anh Hai không lanh, banh lăn loanh quanh, không vô gôn. Anh Ba hay hơn, chê anh Hai …quê! Hai anh thi đua thoi nhau không ngưng tay. Tôi can , hai anh xây qua thoi tôi luôn. Tôi nhanh chân phi thân. Tan banh.

Năm năm qua, ba anh em tôi thân thương nhau hơn xưa. Ai đi nơi đâu hay thông tin cho nhau. Khi ăn hay chung mâm cơm, chia chung chăn, đi xem phim chung,  đi long nhong loanh quanh, đi chơi ping-pong….

Khi hai anh tôi ghi tên vô Văn khoa, tôi đang chuyên ban A, nhưng say mê thi ca. Đêm đêm sau khi ôn môn Sinh, tôi hay đem thơ, văn ra xem thêm. Tôi mơ thơ Giang Thanh, Yêu văn Duyên Anh, say mê xem tranh luôn. Tôi không ưa ai ca nhanh, như xe không phanh. Tên mô lanh chanh tôi không ưa luôn.

Ba me tôi trông con cao nhanh, lo cho tương lai, không đi chơi ngông, chưa vương thê nhi nên an tâm vô song. Đôi khi trông ai quen , ba me khoe khoang “ con tôi ngoan, mai sau xây nên công danh!”

Nhưng trang thơ ngây trôi nhanh như mây bay.

Năm tôi hai mươi vô Không quân,  tôi quen cô em tên Nha Trang, hai năm sau tôi, Trang thương nhau luôn. Ba Trang bên công binh, me Trang buôn…ve chai nên  cơ ngơi không thua ai.Trang sinh sau tôi ba năm. Nha Trang xinh, không thua xa hoa khôi bao nhiêu.

Trang vô tư, thơ ngây, say mê văn thơ nên theo ban C. Đôi khi Trang chơi Violon , ngâm thơ đâu thua chi Mai Hiên. Trang ưa mân mê khăn tay khi nghe ai khen hay.

Tôi hay đưa Trang đi rông sau cơn mưa dông. Ba me Trang thương tôi như con trai, Trang không anh em trai. Me Trang hư thai liên miên nên kiêng sanh luôn. Nha Trang lo cho tương lai tôi,  khuyên tôi nên coi an nguy khi bay trên cao, hai tôi bên nhau như đôi uyên ương hay ghi trong văn chương.

Bao nhiêu tên con trai theo đuôi Trang, tương tư Trang, đêm đêm chôn chân bên kia sân trông sang, Trang không ưa ai, xem như…pha! Trang thương tôi, tôi “phi công” bô trai,  hay đơn ca lai rai. Tôi hay đưa Trang xem ci-nê nơi Tân Quang, Tân Tân,  Minh Châu hôm nao không đi bay. Hai tôi say mê Yun-Brunơ, yêu Marylin Monroe…, hay đi ăn kem sau khi xem phim.  Đêm đêm tôi đưa Trang ngang qua sân ga ra khu Duy Tân đông vui xem ghe câu xa xa, ôi lung linh mê tơi như muôn sao rơi!

Khi tôi đưa Trang đi rong , tôi luôn ngâm nga câu ca: “ Anh yêu em như điên , Em trông như cô tiên, ta yêu nhau muôn niên, luôn không phai trong tim…”

Nhưng bao nhiêu tai ương không nương tay khi Nha trang quê tôi vương cơn tai ương. Dân quê tôi ly tan, sân ga tan hoang. Tôi quân nhân, theo ba quân vô sân bay leo lên phi cơ. Tôi rưng rưng, đau thương chia tay Nha trang. Ba me Trang thương  quê hương, nơi chôn nhau nên không đi đâu. Trang thương ba me nên không theo tôi.

Khi chia tay, Trang long lanh đôi mi, môi run run, tay vân vê đôi tay, chân xiêu xiêu trông phi cơ lên cao trong cơn mưa bay bay. Tôi thương Trang vô song nhưng không cam tâm kêu Trang theo tôi xa ba me. Ôi chia ly! Ôi tang thương! Không chi đau hơn khi ly hương không đem theo em thương. Tôi đưa tay ngang mi che cơn bi thương  “Nha trang! Xin chia tay, qua cơn nguy nan, ta thông tin cho nhau. mong em thay!”

Tôi bơ vơ, cô đơn nơi Sanjose. Đêm trông trông sang bên kia phương Đông mong tin Nha Trang. Bao nhiêu tin đưa sang gây cho tôi bao hoang mang. Ba Nha Trang hy sinh. Me con Nha trang lang thang không nơi nương thân. Cơ ngơi khang trang khơi khơi đem dưng  cho Công an. Ăn bo bo thay cơm, không ai lo cho ai ngay trên quê hương. Tôi đau thương nhưng vô phương.

Năm năm sau, tin do Tâm tôi đưa sang  “Nha Trang sang ngang, ưng tên công an sau cơn ly tan. Nay sinh hai con trai lên ba, lên hai, đang an cư trong khu Sinh Trung. Trang ung dung buôn…phân, nên sinh nhai không lo toan..Con an tâm!”

Tôi không mong chi tương lai Tôi- Nha Trang yên vui bên nhau. Nhưng Nha trang xưa chưa phai trong tôi.  Tuy không tương tư  Nha trang như xưa, nhưng đêm đêm tim tôi chơi vơi khi trông ra khơi xem sao rơi. Nên bao năm qua tôi không thương yêu ai.

 Ba me tôi thương tôi thân trai không ai lo cho …mai sau, khuyên tôi ưng ngay cô…Mê-hi-cô ngay bên hông căn chung cư tôi mua. Nhưng tôi không ưa, chê cô ta to như…trâu điên, trông ngô-nghê, sao tôi…phê?

Thương  Ba Me, thương cho thân tôi luôn, nay tôi ghi đôi câu tâm thư cho ai chưa quen:  Tôi! Thân trai trung niên, cao to, mê Ca-ra-ô-kê, say mê luôn văn thơ, ham xem ci-nê, đi chơi xa.. ô-kê. Hai mươi năm an cư nơi phương xa, tuy thương quê hương, đang cô đơn chưa vương …thê nhi. Không lo chi tương lai, khi …money vô lai rai. An tâm! Ai cô đơn như tôi, thương Nha Trang như tôi, nên thư ngay cho tôi, ta trao tâm thư cho nhau. Không chi vui hơn khi ta chung quê hương. Mong sao tương lai ta luôn bên nhau, thương yêu nhau, lo cho nhau…Mong thay! Email..Nhatrang @.com
                                                                                     Lê Thi



"Nẫu của tôi" của LVL


Từ khi tay cầm tờ “lược giải cá nhân” ở tuổi mười lăm cho tới khi thành người  lính, tôi chưa hề để ý qua chứ đừng nói biết ít nhiều về tỉnh Phú yên, dù có thấy tên nằm ở miền Trung trên bản đồ chữ S. Không phải tôi “dốt” địa lý, bằng chứng là 21 tỉnh Nam phần tôi thuộc nằm lòng:

            Gia- Châu- Hà- Rạch –Trà-Sa- Bến

            Long –Tân- Sóc- Thủ- Tây- Biên- Mỹ

            Bà -Chợ- Vĩnh- Giò- Cần- Bạc- Vũng*

          Tôi thuộc, bởi tôi  là dân “nam kỳ lục tỉnh” chính hiệu con nai vàng ( không ngơ ngác), mặc dù không thuộc dạng phát âm “con cá gô bỏ dô gổ kêu gột gột” của miền sông Hậu hay ngược lại miệt sông Tiền thì : “con cá dzô nằm trong dzỏ kêu dzột dzột”!

          Mãi đến khi vào Lính, nơi tập trung những người trai nước Việt (tứ xứ), nơi có quá nhiều giọng nói khác nhau, nhiều lúc nghe mà …chẳng hiểu họ nói cái gì.

        Quân trường! nơi mà những người dù đã trưởng thành, đã vào tuổi đôi mươi, vẫn phải học lại từ đầu, như học đi ( một-hai-ba-bốn), học đứng (nghiêm-nghỉ) học nhảy( nhảy xổm) học chạy ( vừa chạy vừa ca). Sai bị phạt , đúng cũng bị…. phạt, phạt xong rồi phải nói tiếng “cảm ơn!” thật to như hét vào tai mấy ông…cán bộ -huynh trưởng.

          Từ quân trường, tôi nghe  nói đến từ “nẫu!”, nào là xứ nẫu, dân nẫu, nẫu núi hay nẫu biển?” nghe thì nghe vậy chứ có biết họ nói cái chi chi. Lại nữa, cả giọng nói cũng thật lạ tai với bọn nam kỳ chúng tôi. Người bạn ở  cùng phòng   (giường đôi), mỗi lần hắn nói chuyện là tôi cứ phải chăm chú nhìn vào …miệng hắn, xem hắn nói chuyện chi, vừa tức cười lại có…trời mà hiểu!

            Một hôm , hắn bị cán bộ phạt, câu đầu tiên phải xướng danh: KSDBSQ Trần thiên Ấn, mà hắn cứ ‘Trèn thiên Én-số quân séo tém - …ba bốn bữa không tém…!” làm bọn tôi tức cười mà phải cố nín, có tên chịu hết nổi cứ cười lên khùng khục- khùng khục- cán bộ cũng muốn cười nhưng cố gượng mà làm oai, nói hắn …ở dơ, không chịu tắm, phải bị phạt nhảy xổm hai mươi cái….

           Đồng đội kháo nhau hắn là dân Nẫu! nhưng hắn nói: “không phoải, hén là dân Quoảng”!

         Trời xui đất khiến tôi đã gặp “Nẫu”thứ thiệt.

          Đêm Noel năm 71, trong lúc đơn vị tôi đóng quân  tại phi trường Nha Trang, tôi đến nhà trọ người bạn chí thân cùng phi đoàn dân Đà lạt, định rủ nó đi lang thang vì là …“ lính trận miền xa con bà phước”, nhằm lúc “con ngựa trời” của tôi giở chứng hết xăng, nó bảo tôi để xe đó, theo nó đi ăn Nô-ên . Nó là thằng “ăn chực có giấy mời” còn tôi chỉ là ..tháp tùng theo! (follow me).

          Căn nhà chúng tôi đến đông ơi là đông, nam thanh nữ   đầy nhà, có mấy người cũng được giới thiệu là Lính như bọn tôi, nhưng  “nữ thịnh nam suy”! Về sau biết được là mấy cô hàng xóm, và bạn học của chủ nhà đến chung vui đêm “mừng Chúa ra đời”.

          Có lẽ vì dân Nam kỳ lục tỉnh, giọng nói có khác chăng, mà tôi được “chào đón hơi kỹ” nên cũng lấy lại được tinh thần, dù trước đó “mặt ngoài bình tĩnh, tự nhiên,  mà trong bụng cứ đánh lô-tô”. Câu đầu tiên được hỏi: - Anh là người Sài Gòn? Tôi gật đầu mà trong bụng tức anh ách, vì người miền Nam rất ngại khi nghe người khác nói mình “dân Sài gòn”-Vì ba chữ “dân Sài gòn” thường ám chỉ mấy  tay…anh chị dân chơi hay bọn hảo hớn thứ thiệt..  

            Đêm vui qua mau, kéo theo những ngày dài sau đó tôi trở thành bạn của gia đình..Nẫu!, mà nếu nẫu không nói  nẫu là dân ..nẫu, không cách chi tôi biết được nẫu là nẫu, không thể phân biệt đâu là người Nha trang, đâu là …nẫu , vì tất cả đều nói giọng giông giống nhau(ở nhà này)

        Thì ra: Ở đất Phú Yên( Bình Định ?) Nẫu là người khác, là nó, là chúng nó, là họ…., là đại danh từ ngôi thứ ba cả số ít lẫn số nhiều. Nhờ “nẫu” tôi cũng giải toả được thắc mắc “nẫu núi hay nẫu biển” từ những ngày còn ở quân trường.

            Có ngồi chung những bữa cơm gia đình, hay tới nhà bất thình lình vào những lúc xế trưa,  mới phát hiện được những thực đơn, biết được nguồn “ẩm thực” của dân nẫu Tuy Hoà –Phú yên khác lạ với dân Nam kỳ tôi biết chừng nào, những thực đơn “đặc thù” mà nẫu nói là của đa số dân nẫu…

            Lấy bánh tráng ( bự tổ chảng) nhúng nước, cuốn hột vịt luộc (hồng đào)  bẻ đôi,  chấm nước mắm.  Đổ bánh xèo thì dùng cái khuôn có bằng bàn tay, hèn chi tôì nghe nói có người ăn một lúc …năm chục cái,( chả bù với miền Nam tôi  bánh xèo đổ chảo to bằng cái mâm, chỉ ăn  một cái là bá thở),  đã vậy, còn lấy bánh tráng cuốn bánh xèo vào trong trời ạ. Bánh tráng nướng đem nhúng nước, cuốn bên trong bánh tráng ( cũng nhúng nước) cái nào cái nấy to như cái gối ôm. Ăn canh thập tàn thì phải ăn với …muối é(ta)  mới thơm ngon đúng điệu, Bánh căn (không) thì ăn với nước cá nục kho…ngon hết sảy!?..

            Tôi vốn là  người Lính mượn không gian làm Tổ quốc, “…phi đạo chạy dài anh chúi mũi( nhổng đít) bay lên”- máy bay chuồn chuồn mà!, nên từ khi quen biết “nẫu”, tôi mới để ý nhiều đến đặc sản  xứ…nẫu, những nơi chốn tôi thường bay qua: khô nai Củng sơn, tôm hùm Sông Cầu,  Cá “ồ” Tuy hoà cuốn bánh tráng nhúng nước ( lại bánh tráng) ngon khỏi chê, nhưng ăn không quen sẽ bị…phù mỏ.

     

            Nói chuyện với “nẫu của tôi”   thì không phải điều tiết lỗ tai. Nhưng khi về thăm lại Tuy hoà, nghe mấy anh chị, cháu của nẫu, họ nói chuyện với nhau líu lo như…chim hót, tôi chi có nước ngồi cười trừ, chẳng hiểu gì hết, gần giống  như năm xưa trong quân trường, tôi nghe anh bạn người Quảng nói chuyện. Bọn nhỏ lúc nào cũng nói giọng đi lên, chữ ôi phát âm không.. nẩu: “thâu rầu còn chi đâu anh ơi! Có còn lại chăng dư âm thâu…!” “phia rầu không đi ngủ, còn ngầu chi đó?” lại dùng toàn dấu hỏi,  mà có nhiều từ nghe chẳng hiểu cái chi chi “me chay ơi! dẩy na!” “ở bển , chẳng dượng hổng có….ngầy mấy em na?”! May quá, nhờ có nẫu của tôi …thông dịch, nếu không có nẫu, chắc tôi cũng…”bó tay chấm cơm!”

          Hên thật, tôi không nằm trong hai câu thơ xứ nẫu:
Thương chi cho uổng tấm tình                                                                                     
Nẫu dià xứ nẫu bỏ mình bơ dơ!”

Mà lúc nào cũng có “nẫu của tôi’ bên cạnh,  người con gái Phú Yên biết lo cho chồng con mọi thứ, nẫu của tôi vừa là người bạn, vừa là người vợ, vừa là mẹ của hai đứa con ngoan. Nẫu của tôi không hổ danh là người học trò tốt của trường tiểu học Hoà Đồng, trường trung học Nguyễn Huệ, người con ngoan của đất Phú yên hiền hoà, bình dị.

            Cảm ơn gia đình, cảm ơn xứ nẫu Phú Yên!

 

*Chữ đầu của các tỉnh Nam phần:

   Gia định-Châu đốc-Hà Tiên-Rạch giá -Trà Vinh -Sa đéc-Bến tre

 Long an--Tân an- -Sóc Trăng- Thủ dầu một-Tây ninh-Biên hòa-Mỹ Tho

Bà rịa- Chợ lớn- Vĩnh long- Gò công-Cần thơ-Bạc liêu-Vũng tàu.